Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 1044 : Thua!
Ngày đăng: 06:18 19/04/20
Đoan Mộc Bằng Vân nhìn thấy Nam Cung Đạo thế mà lấy ra Bí Ngân Du Long thương, vẻ mặt cũng trở nên có chút khó coi.
Hắn vốn còn muốn mượn cơ hội ở lần Hội võ thất tộc này, có một trận chiến mà thành danh, sửa sạch nhục nhã cho Đoan Mộc gia.
Nhưng tuyệt đối không ngờ rằng, bây giờ mới chỉ trận đầu, thế mà đã gặp cục diện như vậy.
Thực lực của hắn vốn là ngang bằng với Nam Cung Đào, nhưng sau khi trải qua chuyện bị Diệp Trần đánh bại thì ngược lại làm hắn có chỗ đột phá, vốn cho rằng có thể ép Nam Cung Đạo một bậc, thế nhưng bây giờ đối phương vậy mà gọi ra một kiện chuẩn Thần khí, tình hình lập tức trở nên rất bất lợi!
Nhưng chuyện đến mức độ này đã không thể lui, hắn cũng chỉ có thể liều chết chiến một trận.
"Bắt đầu đi!"
Vị đại trưởng lão của Cơ gia kia lại nhàn nhạt mở miệng lần nữa.
Tuy rằng, pháp bảo của Nam Cung Đào mạnh hơn nhiều so với pháp bảo của Đoan Mộc Bằng Vân, không thể không có chút không công bằng, thế nhưng trên đời này nào có công bằng tuyệt đối?
Pháp bảo cũng là một bộ phận của thực lực!
"Bằng Vân huynh, Bí Ngân Du Long thương bây giờ đang ở trong tay ta, ngươi còn không đầu hàng nhận thua sao?"
Nam Cung Đào nhìn xuống Đoan Mộc Bằng Vân, hiện ra vẻ đùa cợt.
Sau khi vẻ mặt của Đoan Mộc Bằng Vân dao động một lúc, cuối cùng cắn răng một cái:
"Cho dù trong tay ngươi có Thần khí thì lại như thế nào? Đoan Mộc Bằng Vân ta cũng chưa chắc sẽ thua!"
Nói xong lời này, Đoan Mộc Bằng Vân hét lớn một tiếng, kiếm mang trong tay tăng vọt, khí thế nhưng hồng, chủ động hướng Nam Cung Đào công đi qua.
"Không biết tự lượng sức mình!"
Nam Cung Đào lập tức cười lạnh, lập tức thúc giục Thần khí trường thương trong tay, ngăn cản đi lên.
Ầm ầm!
Chớp mắt một cái, pháp bảo hai người đã va chậm với nhau vô số lần ở trên không trung, không gian xung quanh lập tức nổ tung ra, cả ngọn núi Chu Hoàng cũng phải lắc lư kịch liệt một hồi!
Cũng may cường giả xung quanh có bố chí lực lượng cấm chế, giam cầm lực phá hoại của cả hai vào trong sân, bằng không toàn bộ phương viên trăm dặm trên dãy núi chỉ sợ đều muốn bị hai người phá hủy!
Răng rắc!
Bỗng nhiên một tiếng một tiếng võ vụn làm người đau lòng vang lên:
Diệp Trần thấy thế thì không thể không lắc đầu, cuối cùng tâm niệm vừa động, điều động một chút lực lượng Thời Không pháp tắc ở bên trong phù văn Hỗn Độn pháp tắc:
"Đi!"
Sau khi Diệp Trần cong ngón búng ra:
Ông ~
Lực lượng Thời Không ở xung quanh, ở dưới kích thích của Diệp Trần lập tức xảy ra vặn vẹo một lúc.
Mà một kích trí mạng của Nam Cung Đào kia sau khi chịu sự ảnh hưởng bởi cỗ lực lượng Thời Không vừa vặn sượt qua sát vai Đoan Mộc Bằng Vân.
"Sao lại thế!"
Một kích của Nam Cung Đào thất thủ thì lập tức kinh hô một tiếng, muốn xuất kích lần nữa nhưng lúc này Đoan Mộc Phong đã chạy tới.
Đoan Mộc Phong ôm chặt lấy Đoan Mộc Bằng Vân, nhanh chóng lui về trong trận doanh của chính mình:
"Đoan Mộc gia ta nhận thua!"
Tuy nói sinh tử trên lôi đài chớ luận, thế nhưng là Đoan Mộc Phong đã mở miệng nhận thua, đồng thời cứu được Đoan Mộc Bằng, Nam Cung Đào tự nhiên không còn cách nào để tiếp tục đi truy kích nữa.
Tuy nhiên, khiến cho mọi người cảm thấy tò mò chính là, một kích trí mạng vừa rồi của Nam Cung Đào, tại sao Đoan Mộc Bằng Vân lại tránh thoát được?
Các cường giả của bảy đại gia tộc, tất cả đều nghi hoặc không hiểu, ngay cả lão tổ Cơ gia ở phía trên đỉnh núi cũng không thể không nhướng mày, hiện ra vẻ suy tư.
Mà vào đúng lúc này:
Ầm ầm!
Cây Bồ Đề cổ thụ ở trên đỉnh núi kia lập tức chấn động một lần nữa, lập tức cắt ngang suy nghĩ của tất cả mọi người.
Tuy nhiên ngay sau đó thì lại khôi phục trở lại sự yên tĩnh, phảng phất như trước đó không có chuyện gì xảy ra.
Các cường giả ngay lập tức cảm thấy ngạc nhiên lần nữa, nhất là lão tổ Cơ gia kia không thể không chau mày, rơi vào bên trong trầm tư.
Duy chỉ có Diệp Trần, ở trong lòng thầm hô một tiếng nguy hiểm thật!
P/S: Ta thích nào...chương 4...Kim Phiếu nha