Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 117 : Ngươi nghe nói Diệp tiên sinh sao?

Ngày đăng: 06:04 19/04/20


Diệp Trần nghe được điều này, lông màu cũng không thể không nhíu lại, không nghĩ tới Lục Thiếu Khanh này, thế mà còn có bối cảnh bực này.



Cháu trai của Vũ Thế Mậu gia chủ Vũ gia, hoàn toàn chính xác là có thể xông pha ở thành phố Thiên Hải, thậm chí là toàn bộ tỉnh Thiên Nam.



Tuy nhiên, đối với Diệp Trần bây giờ mà nói, tự nhiên không có quá để ở trong lòng.



...



Trương Uy nghỉ ngơi một lúc, lần nữa tiến lên lôi đài, nhẹ nhõm chiến thắng một lần nữa.



Dưa theo quy tắc của lôi đài dưới mặt đất này, mỗi một trận chiến thắng, sẽ có tiền thưởng là hai ngàn đồng.



"Móa nó, còn tưởng rằng có cao thủ, cuối cùng không có một ai có thể đánh!"



Sau khi thắng liên tiếp năm trận, Trương Uy tỏ ra đắc ý, trực tiếp nhận một vạn đồng tiền thưởng, sau đó không còn lên đài.



Tuy rằng gia thế của Trương Uy không bằng Lục Thiếu Khanh, nhưng cũng là con em nhà giàu, tham gia võ đài không phải là vì kiếm tiền, đơn giản chỉ là chơi vui mà thôi.



Mắt thấy mọi người đều có chút không hứng thú, Lục Thiếu Khanh đề nghị:



"Không bằng chúng ta đi nơi khác dạo chơi đi!"



Mọi người tự nhiên không có ý kiến.



Sau khi ra khỏi lôi đài, lúc này trời đã chạng vạng tối, mọi người ở trên thị trấn tùy tiện đi dạo một lúc, sắc trời đã hoàn toàn mờ đi, cũng đã tới lúc đi ăn cơm.



Lúc này, Trương Uy mở miệng nói:



"Sắc trời cũng đã không còn sớm, tôi biết ở bờ sông có một nhà hàng tay nghề không tệ, hôm nay tôi làm chủ!"



Tính cách Trương Uy này tuy rằng không hề dễ chịu, nhưng làm người cũng thuộc dạng hào phóng, đương nhiên, cũng có thể là ở trước mặt Lục Thiếu Khanh, cố gắng biểu hiện ra như thế.



Rất nhanh, một nhóm người đi tới nhà hàng mà Trương Uy nói,
Nói đến đây, vẻ mặt của Trương Uy tỏ ra mê mẩn.



Tô Mạn và Triệu Khả Hân nghe được điều này, thì lập tức ngạc nhiên một lần nữa.



Rất rõ ràng, lời kể của Trương Uy, đối với các cô có lực trùng kích quá mạnh, trong thời gian ngắn để cho các cô có chút khó mà tiếp nhận.



Tuy nhiên, Lục Thiếu Khanh sau đó mở miệng, làm cho ngay cả Trương Uy và Đổng Lực cũng phải sợ ngây người.



"Tông sư Hóa Kình tuy rằng lợi hại, nhưng không phải điểm cuối cùng của võ đạo, vị Diệp tiên sinh ở Vân Châu kia, rất có thể đã có sự tồn tại phía trên vượt qua tông sư Hóa Kình!"



"Cái gì!"



Trương Uy và Đổng Lực cũng hoàn toàn bị tê liệt, nhất là Trương Uy, chính bản thân hắn là người trong võ đạo, vẫn luôn coi, tông sư Hóa Kình là đỉnh cao của võ đạo, không nghĩ tới ở phía trên tông sư Hóa Kình, thế mà còn có cảnh giới càng cao hơn nữa!



"Cảnh giới vượt qua tông sư Hóa Kinh, đây chẳng phải là nói còn cường đại hơn cả lão tổ tông của Vũ gia kia sao?"



Lục Thiếu Khanh lập tức cười ha ha,



"Thế thì cũng chưa chắc! Cụ ngoại của ta, thực ra thì cũng là tồn tại phía trên tông sư Hóa Kình, chẳng qua, đối với người bình thường bên trong võ đạo tới mà nói, tông sư Hóa Kình có tồn tại giống như thần tiên, cho nên rất nhiều người cũng không biết, ở trên cảnh giới tông sư Hóa Kình còn có cảnh giới càng cao hơn, bọn họ gọi là Thánh Cảnh!"



Vũ Trường Không lão tổ của Vũ gia, chính là ông của Vũ Thế Mậu gia chủ đương thời của Vũ gia, tự nhiên cũng chín là cụ ngoại của Lục Thiếu Khanh.



Lục Thiếu Khanh nói đến đây, dừng lại một chút, sau đó lại hít một hơi thật sâu rồi thở ra, rồi chậm rãi nói:



"Nhưng đây còn chưa phải chỗ lợi hại chân chính của vị Diệp tiên sinh kia, chỗ lợi hại nhất của hắn, là thiên phú của hắn, mọi người chỉ sợ đều khó mà tưởng tượng được, nghe nói tuổi của vị Diệp tiên sinh kia, so với chúng ta còn nhỏ hơn a!"



"Cái gì!"



Đổng Lực cùng Trương Uy, lập tức triệt để khiếp sợ không nói nên lời.



P/S: Ta thích nào...