Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 166 : Đến Nam Hải
Ngày đăng: 06:05 19/04/20
Một vầng mặt trời đỏ, từ trên mặt biển phía đông từ từ nhô lên.
Trải qua một đêm thời gian trôi vùn vụt trên biển, Diệp Trần và năm tên tinh anh Thần Long vệ, rốt cuộc vượt qua vùng biển Nam Hải.
Rất nhanh, đi tới căn cứ hải quân ở Nam Hải, phía trước bắt đầu xuất hiện từng, trảm kiểm soát bắt đầu xuất hiện ở phía trước.
Tuy nhiên, năm người Âu Dương Hàn vốn chỉ xuất thân binh vương, tự nhiên là quen đường dễ đi, mà sau khi Âu Dương Hàn xuất trình ra giấy tờ thông hành, càng là một đường đèn xanh mà đi, trực tiếp tới vị trí căn cứ trung tâm trên biển.
Sau một lúc, một nhóm sáu người lên đảo, một tên thanh niên là sĩ quan có dáng người khôi ngô tháo vát trên vai có hai gạch ba sao, dường như đã sớm ở trên bờ chờ đã lâu, nhìn thấy một nhóm sáu người lên bờ, lập tức bước nhanh đi tới.
"Âu Dương, các ngươi coi như là đến rồi! Ha ha ha!"
Nói xong, trực tiếp với Âu Dương Hàn ôm một cái.
Hóa ra, thanh niên sĩ quan này tên là Hứa Minh, là người quen biết cũ với Âu Dương Hàn, vậy giờ thì là đội trưởng đội cảnh vệ của thượng tướng Hải quân Lâm Chấn Nam.
Đây cũng là một trong các lý do vì sao, Dịch Sơn Hà lại phái Âu Dương Hàn tới đây phụ tá Diệp Trần.
Sau khi hai người hàn huyên với nhau vài câu, Hứa Minh nói:
"Nghe nói lần này trong Thần Long vệ các ngươi, có một vị cung phụng cấp thiếu tướng tới, không biết là vị nào?"
Hứa Minh vừa nói, ánh mắt cũng bắt đầu thăm dò trên thân mấy người còn lại.
Thần Long vệ từ trước đến nay là bộ ngành thần bí của Hoa Hạ, tin tức nội bộ của nhân vật cao tầng càng là thuộc về cơ mật hạng nhất, ngoài một số nhân vật thượng tầng biết một chút nội tình ra, người bình thường tự nhiên biết rất ít.
Mà lấy địa vị của Hứa Minh, chỉ biết Thần Long vệ muốn phái cao thủ đến bảo hộ thượng tướng Lâm Chấn Nam, nhưng cụ thể là ai, lai lịch như thế nào, hiển nhiên cũng không biết rõ.
Âu Dương Hàn đang muốn mở miệng giới thiệu, lúc này Diệp Trần thản nhiên nói:
"Lời nói nhảm không cần thiết không cần phải nói, lập tức dẫn ta đi gặp Lâm tướng quân!"
Quẳng xuống câu nói này, Diệp Trần đã trực tiếp đi qua bên người Hứa Minh, trược tiếp hướng về phía trước từ từ đi tới.
Hứa Minh nghe được điều này, lập tức đột nhiên biến sắc, suýt chút nữa không nhịn được quát to, mặc dù hắn chỉ là đội trưởng đội cảnh vệ, nhưng lại rất được Lâm Chấn Nam tin tưởng, ở trên toàn bộ Hải Nam này, cho tới bây giờ còn chưa có người nào dám nói như vậy với hắn!
Chẳng mấy chốc, mọi người tiến vào phòng khách, Hứa Minh nói:
"Lâm Tư lệnh quân vụ bận rộn, phiền các vị trước tiên ở đây chờ một chút, ta phải đi vào trước để báo cáo xin chỉ thị!"
Nói xong, Hứa Minh vứt mấy người xuống, hướng bên trong đi tới.
...
Nhưng mà, đợi tới hẳn nửa giờ, nhưng vẫn chưa nhìn thấy Hứa Minh trở về lần nữa.
Đến lúc này, coi như thằng ngu cũng hiểu được, tình huống đã có chút không đúng.
Xuất hiện loại tình huống này, chỉ có thể có hai nguyên nhân:
Hoặc là Lâm Chấn Nam có rất nhiều quân vụ, thực sự không thể phân thân, nhưng nếu thực sự là như vậy, vậy ít nhất chắc là cũng phải phái người tới, tiếp đãi mấy người khách như bọn họ một chút mới đúng a?
Dù sao, bọn họ thế nhưng là Thần Long vệ đặc biệt phái tới để bảo vệ Lâm Chấn Nam, mà bọn họ và Lâm Chấn Nam lại không có mâu thuẫn gì, thân đường đường là thượng tướng của một nước, không thể ngạo mạn thất lễ như thế.
Nếu như lý do này nói không thông, vậy cũng chỉ có thể có một cái khả năng khác: Đó chính là Hứa Minh căn bản không có thông báo!
Còn về nguyên nhân thì cũng không khó để mà suy đoán, hơn phân nửa là muốn trả thù cử chỉ vô lễ của Diệp Trần trước đó đói với hắn.
Mấy người Âu Dương Hàn cũng không ngu, Diệp Trần đã có thể nghĩ tới mức này, bọn họ tự nhiên có thể nghĩ tới, mấy người Âm Bất Bình, Lỗ Thiên Bá, khóe miệng đã bắt đầu hiện ra nụ cười đùa cợt.
Tuy rằng bọn họ bây giờ cùng một phe cánh với Diệp Trần, thế nhưng có thể nhìn thấy Diệp Trần kinh ngạc, trong lòng thì khỏi phải nói đã có bao nhiêu sướng rồi.
Duy chỉ có Âu Dương Hàn, vẻ mặt ngưng trọng, trong lòng âm thầm lo lắng.
Hắn cũng không biết vì sao, luôn cảm thấy người trước mắt này, thiếu niên tướng quân so với hắn tuổi còn nhỏ hơn rất nhiều, tuyệt đối không phải là một nhân vật có thể tùy tiện trêu chọc, anh em tốt này của chính mình, không biết trời cao đất rộng, lại dám dùng loại thủ đoạn nhỏ này cố ý làm khó hắn, chỉ sợ đợi lát nữa sẽ không có kết cục tốt đẹp gì.
Đúng lúc này, trong phòng khách lại có ba người đi tới...
P/S: Ta thích nào...