Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 182 : Ta không có thời gian, các ngươi cùng lên đi!
Ngày đăng: 06:05 19/04/20
Năm người đầu tiên là sững sờ, sau đó vẻ mặt tất cả đều mừng như điên.
Nếu như bây giờ là ngày trước trận chiến mấy hôm trước, Diệp Trần nói ra những lời này, bọn họ chắc chắn sẽ cảm thấy hắn ngông cuồng.
Trước đó bảy tên sát thủ của bảy tổ chưc sát thủ lớn kia ở trên đảo Vĩnh Ninh, mỗi người đều có sự tồn tại xếp hạng ở mười vị trí đứng đầu, muốn nhổ tận gốc những tôt chức sát thủ này, nói nghe thì dễ như vậy sao?
Nhưng bây giờ, sau khi mấy người bọn họ đã liên tiếp đựơc chứng kiến các loại thủ đoạn mà Diệp Trần xuất ra, ở trong lòng năm người bon họ bây giờ thì Diệp Trần đã là loại tồn tại không có chuyện gì làm không được!
Đừng nói là nhổ tận gốc bảy tổ chức sát thủ lớn này, cho dù Diệp Trần muốn đi xử lý tổng thống nước Mỹ, bọn họ cũng không cảm thấy kinh ngạc một chút nào.
Mà để bọn hắn vui mừng đó là, Diệp Trần cũng không có bỏ bọn họ ở lại, mà là có ý định mang theo bọn họ cùng đi, điều này không thể nghi ngờ không khác gì là đưa cho bọn họ một cái công lớn!
Năm người liếc nhau một cái, lập tức hướng về phía Diệp Trần, nghiêm mặt nói:
"Đa tạ Diệp thiếu tướng dìu dắt!"
...
Nửa giờ sau, một nhóm có sáu người ngồi ở trên một cái máy bay trực thăng quân dụng bay ra từ trong căn cứ.
"Diệp thiếu tướng, bây giờ chúng ta muốn đi đâu?"
Nhậm Trường Phong lái máy bay trực thăng, quay lại nhìn Diệp Trần ở đằng sau tò mò hỏi, bốn người còn lại cũng nhao nhao nhìn sang Diệp Trần.
Diệp Trần lãnh đạm nói:
"Bảy tổ chức sát thủ lớn này phân tán ở các nơi trên thế giới, trạm thứ nhất, chính là Nguyệt Tuyền Sơn nơi mà cách chúng ta gần nhất, lấy nơi đó để khai đao đi! Đi Bảo Đảo."
Nhậm Trường Phong vội vàng gật đầu kêu rõ, bắt đầu điều khiển máy bay trực thăng, bay nhanh về hướng Bảo Đảo, tuy nhiên sau đó lại hiện ra vẻ mặt khổ sở nói:
"Diệp thiếu tướng, Nguyệt Tuyền Sơn thuộc Bảo Đảo, hình như chỉ là một nơi ở trong lời đồn, chỉ nghe nói là ở bên trong Bảo Đảo, nhưng ở trên bản đồ căn bản là tìm không thấy, hình như cũng không có ai biết Nguyệt Tuyền Sơn này đến tột cùng là ở nơi nào a?"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Nguyệt Tuyền Sơn cũng không phải là núi, xác thực mà nói là phái Nguyệt Tuyền Sơn! Là một cái môn phái thần bí lâu đời ở Hoa Hạ, môn phái này am hiểu nhất là bồi dưỡng thích khách sát thủ, năm đi đi theo Tưởng gia, chạy trốn tới Bảo Đảo, liên quan tới chính trị cho nên thế giới hiếm khi biết những bí mật này..."
Một đám cao tầng của Nguyệt Tuyền Sơn từ trong gian phòng vội vàng nhìn ra, chỉ thấy một thiếu niên trên người mặc quần áo bình thường đang chậm rãi từ ngoài cửa bước vào...tất cả mọi người đều bị sốc!
Bọn họ đều là nhân vật quan trọng của Nguyệt Tuyền Sơn, thậm chí còn có người có thực lực không kém gì Phùng Thế Xương!
Thế nhưng rõ ràng một đám cao thủ như vậy, thế mà không thể cảm ứng được có người ngoài đang xâm nhập vào khu vực trọng địa của họ!
"Ngươi là ai? Vậy mà dám can đảm tự tiên xông vào Nguyệt Tuyền Sơn chúng ta! Không muốn sống nữa sao?"
Mọi người nhao nhao đứng lên, nhìn chòng chọc vào thiếu niên thần bí trước mắt này.
Thiếu niên thần bí nghe được điều này, không thể không lắc đầu, "Nhất định phải để cho ta nói lại thêm một lần nữa thì các ngươi mới hiểu được sao? Cũng được, vậy thì ta nói lại thêm một lần nữa cũng được, đi không đổi tên, ngồi không đổi họ, ta gọi là Diệp Cuồng Tiên!"
Oanh!
Tuy rằng các cao thủ của Nguyệt Tuyền Sơn đã mơ hồ đoán được thân phận của Diệp Trần, thế nhưng khi đợi hắn tự nói ra cái tên này, vẻ mặt của tất cả mọi người đột nhiên thay đổi lớn, "Hóa ra ngươi chính là tên tiểu tử đã giết chết sư phụ của ta! Ngươi đã tự mình chạy đến tìm chết, vậy ta sẽ thành toàn cho ngươi!"
Người đàn ông trung niên nhìn thấy kẻ thù, lập tức rất đỏ mắt, trực tiếp hét lớn một tiếng lao lên đánh về phía Diệp Trần.
Tuy nhiên, còn chưa đợi hắn tới gần Diệp Trần trong khoảng mười bước, Diệp Trần đã cong ngón búng ra.
"Phốc!"
Một đạo kiếm khí vô hình từ đầu ngón tay của hắn bắn ra, thân thể của người đàn ông trung niên kia lập tức cứng đờ, sau đó cả người mềm nhũn ngã xuống.
Mọi người biến sắc một lần nữa!
Một chiêu tùy ý trong nháy mắt đã giết chết đồ đệ của Phùng Thế Xương, Diệp Trần nhìn cũng chẳng thèm nhìn hắn một cái, vẫn nhìn các cao thủ con lại ở trong phòng, thản nhiên nói:
"Ta không có thời gian, các ngươi cùng lên đi!"
P/S: Ta thích nào...