Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 22 : Vậy anh chính là đang tìm cái chết!
Ngày đăng: 06:02 19/04/20
Cái gì?
Nghe được điều này, người trong đội bóng rổ lớp 12a3, ngoài Diệp Trần ra, vẻ mặt của tất cả đều thay đổi lớn, nhất là Trần Húc Dương.
Dù sao hôm nay ở trên sân bóng rổ, người tranh bóng nhiều nhất với Hướng Hải chính là Trần Húc Dương hắn.
Nghĩ tới đây, mồ hôi lạnh trên người Trần Húc Dương ứa ra, vẻ mặt có chút cứng ngắc nói:
"Vậy, anh Ba Mắt, chúng tôi thực sự từng giao thủ với anh bạn Hướng Hải ở trên sân bóng rổ, nhưng muốn nói chúng tôi hại hắn, chuyện này không có khả năng lắm a?"
"Hừ!"
Anh Ba Mắt cười lạnh,
"Nghe ý tứ của ngươi, nói là tao đang vu khống hay không?"
"Không không không! Tôi, tôi không phải ý này..."
Trần Húc Dương thấy anh Ba Mắt bất cứ lúc nào cũng sẽ nổi giận, dọa sợ đến vội vàng khoát tay,
"Ý của tôi đó là, thân thủ của anh bạn Hướng Hải không tầm thường, coi như chúng tôi muốn hại hắn, cũng không có bản lãnh này a!"
Vẻ mặt của anh Ba Mắt lúc này nới dễ chịu hơn một chút, sau khi đảo mắt liếc trên thân tất cả mọi người, nói:
"Đúng vậy! Chỉ dựa vào đám vô dụng như các ngươi, cùng nhau tiến lên cũng không thể nào là đối thủ của sư đệ tao! Tuy nhiên chuyện này là bởi vì chúng mày mà lên, bây giờ sư đệ tao còn đang ở trong bệnh viện, sống chết không rõ, chúng mày cũng phải trả giá một chút mới được!"
Anh Ba Mắt nói đến đay, dừng lại một chút, sờ lên cái sẹo trên chán của hắn lần nữa, sau đó nhếch miệng cười nói:
"Được rồi, như vậy đi! Chúng mày mỗi người ở đây lấy ra mười vạn đồng, coi như là tiền bồi cho sư đệ tao tiền thuốc men, chuyện này tao coi như là chuyện cũ sẽ bỏ qua! "
"Cái gì?"
"Mười vạn đồng!"
"Chúng tôi đi đâu đào ra nhiều tiền như vậy?"
...
Nghe được điều này, toàn bộ phòng khách đột nhiên sôi trào.
Dù sao bọn họ đều chỉ là học sinh cấp ba, tuy rằng có rất nhiều người có gia cảnh tốt một chút, nhưng để bọn hắn lập tức lấy ra mười vạn đồng, hiển nhiên vẫn là áp lực rất lớn.
Anh Ba Mắt nghe được điều này, không thể không quan sát học sinh dáng vẻ gầy yếu này một phen, thực sự nhìn không ra hắn có chỗ nào đặc biệt, không thể không vui vẻ,
"Không phải là mày muốn thay tất cả mọi người ở đây, mỗi người xuất ra mười vạn đồng? Anh bạn nhỏ, mày có nhiều tiền như vậy sao?"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, hai tay ôm vai, nói:
"Việc này cũng không cần anh quản! Nếu anh còn là một thằng đàn ông, hãy để cho bạn học của tôi đi trước, hai người chúng ta tính toán món nợ này thật tốt, có được không?"
Nếu không phải, hắn không muốn thể hiện vẻ mặt máu lạnh của mình trước mặt những người bạn học này, cái loại con kiến hôi như anh Ba Mắt này, hắn há lại sẽ lãng phí miệng lưỡi? Sớm đã lấy một bàn tay đập chết rồi!
Không nghĩ tới, đối với phép khích tướng của hắn, anh Ba Mắt dường như không bị mắc lừa, vẻ mặt đùa cợt nói:
"Nếu như tao không đồng ý thì sao?"
Diệp trần đã có chút mất đi kiên trì, vẻ mặt lập tức trầm xuống, giọng lạnh như băng nói:
"Vậy anh chính là đang tìm cái chết!"
Oanh!
Diệp Trần vừa nói ra lời này, tất cả mọi người trợn tròn mắt, tiếp theo vẻ mặt tất cả mọi người nhìn về phía Diệp Trần như nhìn một thằng ngốc,
"Xong xong! Lần này tất cả chúng ta đều sẽ bị tên này hại chết rồi!"
Trần Húc Dương càng kích động hơn lớn tiếng la lên,
"Anh Ba Mắt! Chúng tôi và thằng này không quen nhau, anh nói mười vạn đồng tiền tiền thuốc men, tôi bây giờ có thể chuyển cho anh, an thấy thế nào?"
"Tôi cũng vậy!"
"Tôi cũng vậy!"
Trần Húc Dương vừa mở miệng, đã có mầy người cũng thi nhau đứng lên, nhanh chóng phân rõ quan hệ với Diệp Trần.
Nhưng mà, anh Ba Mắt đã bị Diệp Trần hoàn toàn chọc giận, không để ý tới mấy người cầu xin một chút nào, đầu tiên là cười ha ha một tiếng. sau đó vẻ mặt đột nhiên trầm xuống, nhìn chằm chằm vào Diệp Trần, gằn từng chữ một:
"Nếu là như vậy, vậy thì tất cả ở lại cho tao đi! Tao ngược lại muốn xem xem, mày làm như thế nào để cho ta chết!"
P/S: Chương thứ 5 trong ngày, ta thích đi nào mọi người. Cứ ta thích đều đều thì sẽ có nhiều chương để đọc hơn nữa ^^