Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 332 : Chênh lệch cực lớn

Ngày đăng: 06:07 19/04/20


Giọng nói rơi xuống, một thiếu niên mặc quần áo bình thường ở bên ngoài sân từ từ đi vào trong sân, giống như đi dạo.



Mà ở đằng sau thiếu niên này, còn có một cô gái tuyệt đẹp đi theo.



Hai người này, hóa ra chính là Diệp Trần và Tiêu Nhược Hi vừa mới chạy tới!



"Các ngươi...các ngươi làm sao có thể tiến vào đây? Đây không có khả năng!"



Nhìn thấy hai người đột nhiên xuất hiện này, dù Bắc Môn Đa Do Dã vẫn luôn vô cùng bình tĩnh, ngay sau đó đệ nhất Âm Dương sư của Đảo quốc này không bình tĩnh được nữa, cả người đột nhiên kêu lên.



Thuật phong ấn không gian của hắn tuy chưa thể nói là vô địch thiên hạ, vô song trên đời, thế nhưng cũng tuyệt đối không có người nào có khả năng tới ở dưới tình huống mà hắn không cảm ứng được một chút nào mà có thể đàng hoàng đi tới a!



Chẳng lẽ trước đó bọn họ vẫn ở trong đại viện của Tiêu gia?



Thế nhưng vì sao ta không phát hiện được một chút nào?



Mà Tiêu Nhược Dương nhìn thấy Diệp Trần và Tiêu Nhược Hi xuất hiện, hai mắt lập tức sáng lên, "Bắc Môn đại sư! Đằng Dã Tổ trưởng! Là hắn! Chính là hắn giết Long Nhất công tử và Nam Dã đại sư, chúng ta còn tận mắt thấy hắn giết chết Tùng Điền Long Bình! Các ngươi muốn báo thù thì đi tìm hắn đi, việc này thật sự không liên quan tới Tiêu gia chúng ta a!"



Nghe được lời này của Tiêu Nhược Dương, Diệp Trần không thể không nhướng mày, cho dù người này nói cũng không sai, thế nhưng dù sao thì Diệp Trần hắn cũng xem trên mặt mũi của Tiêu Nhược Hi mới đi tới cứu Tiêu gia, điều này làm cho hắn nhiều ít vẫn có chút khó chịu trong lòng.



"Diệp Trần, thật xin lỗi a, anh ta không biết tình hình..."



Tiêu Nhược Hi ở một bên thấy thế, sợ chọc giận Diệp Trần, vội vàng thấp giọng xin lỗi hắn.



Diệp Trần khoát tay áo, "Một thằng ngu mà thôi! Ta còn không có để ở trong lòng, nhưng là cô, phải suy nghĩ thật tốt một chút, trước đó là ai của Tiêu gia muốn đưa cô vào chỗ chết!"



Nói xong lời này, Diệp Trần trực tiếp sải bước đi vào trong sân, để lại Tiêu Nhược Hi đang đứng tại chỗ vẻ mặt mờ mịt rơi vào trong trầm tư một lúc.



...



"Chính là ngươi giết Long Nhất công tử, Nam Dã Trần Bát đại sư còn có Tùng Điền quân chủ phải không?"



Đằng Dã Nhất Lang nhìn qua người thiếu niên bình thường không có gì lạ, hai tay còn đang đúc vào trong túi quần ở trước mắt này, trầm giọng hỏi.
Tuy nhiên, ngay tại lúc đao của hắn rơi xuống, trên người của đối phương bỗng niên nổi lên một đạo kim mang.



Khanh!



Vậy mà phát ra một tiếng như tiếng kim loại va chạm vào nhau, một đao toàn lực của Nại Lưu Xuyên chuyên giả heo ăn thịt hổ này, chẳng những không tạo ra bất cứ một chút tổn thương nào cho đối phương, ngược lại chính mình bị một cỗ phản lức chấn động tới liên tục lùi lại!



"Cái gì!!!"



Chẳng những Nại Lưu Xuyên kinh hãi không thôi, ngay cả Ngụy Vô Cực và Ngư Hóa Long, cùng nhiều võ sĩ của Đảo quốc, cả một đám đều hiện lên vẻ mặt hoảng sợ!



Một kích toàn lực của Đao Thần Nại Lưu Xuyên thế mà ngay cả một sợi tóc của đối phương cũng chưa có động tới?



Cái này, đây là tình huống gì?



"Ngươi cũng tới tiếp thử đao của ta một chút!"



Ngay khi Nại Lưu Xuyên vẫn còn đang trong lúc vô cùng khiếp sợ, Diệp Trần đã nắm khí thành đao, bổ về phía hắn!



Đao khí màu đỏ thắm dài tới trăm mét giống như lưỡi hái của Tử thần!



Lúc này Nại Lưu Xuyên mới phát hiện sự chênh lệch giữa mình và đối phương là to lớn cỡ nào!



"Trốn!"



Nại Lưu Xuyên theo bản năng muốn trốn, thế nhưng không hiểu vì sao, thân thể giống như bị một cỗ lực lượng vô hình khóa chặt lại, không những không có cách nào nhúc nhích dù chỉ là một chút, lại ngay cả nâng thanh đao trong tay lên để ngăn cản cũng làm không được!



"Cứu ta!"



Mắt thấy sắp bị đao khí cường đại của đối phương giết chết, Nại Lưu Xuyên cuống lên không để ý tới hình tượng của mình lớn tiếng kêu cứu.



P/S: Chương thứ 7