Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 376 : Bí mật của Vũ Hạc tiên nhân!
Ngày đăng: 06:08 19/04/20
Bọn người Quy Điền Tam Lang thấy cảnh này, tất cả lập tức bị dọa đến thi nhau lùi lại.
"Diệp...Diệp Cuồng Tiên! Hắn làm thế nào mà có thể tiến vào được nơi này?"
"Bên ngoài thế nhưng là có khoẳng lực lượng binh lính cả một cái lữ đoàn, thế mà không phát giác được một chút nào!"
"Mọi người đừng hoảng hốt! Có đại tiên ở đây, hắn đây là đang tự tìm đường chết!"
...
Mọi người nghị luận sôi nổi, đồng thời đều đã lui tới trong góc, sợ cái tên như là ác ma này, đột nhiên nổi lên ý đồ với bọn hắn.
Duy chỉ có Tuyết Cơ kia ngược lại là tiến lên một bước, nổi giận chỉ vào Diệp Trần nói:
"Làm càn! Cũng dám bất kính đối với sư phụ của ta! Ngươi phải bị tội gì!"
Hai mắt Diệp Trần khẽ híp một cái, ánh mắt chuyển dời tới trên thân thể của cô gái có dung mạo xinh đẹp tuyệt đỉnh này, đáng tiếc vẻ mặt bình thản giống như nhìn người qua đường, không có một chút dao động nào, "Ngươi thì tính là thứ gì! Cũng dám nói như vậy với ta! Hừ!"
Nói xong lời cuối cùng, Diệp Trần trực tiếp hừ lạnh một tiếng, trực tiếp phát ra một tia thần niệm công kích.
Bạch bạch bạch!
Tuyết Cơ lập tức như thể gặp phải trọng thương, liên tiếp lùi lại bảy tám bước mới đứng vững lại thân hình, gương mặt xinh đẹp trở nên trắng bệch vô cùng.
"Ừm?"
Diệp Trần vốn cho rằng đạo tinh thần công kích này coi như không giết chết được đối phương cũng đủ để đánh cho trọng thương, không nghĩ tới cô gái này vậy mà cản được, lập tức cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.
Sau khi nghe nói về biểu hiện nghịch thiên của Diệp Trần trước đó, Vũ Hạc đại tiên vẫn luôn nghi ngờ hắn là đến từ Bồng Lai tiên đảo, bây giờ nghe được lời nói này thì lập tức càng cảm thấy tin tưởng vào phỏng đoán của mình.
Diệp Trần cười lạnh, "Ta là người nào cũng không quan trọng! Quan trọng là bây giờ ta đã biết bí mật lớn nhất của ngươi!"
"Chà chà! Khó trách qua nhiều năm như vậy, ngươi vẫn luôn ở ẩn không ra, xưa nay không lộ diện ở trước mặt người ngoài, ngay cả Liễu Sinh Chính Long đệ tử thân truyền này cùng chưa từng gặp qua diện mục chân thật của ngươi!"
"Làm sao? Ngươi sợ để người ngoài nhìn thấy, Vũ Hạc tiên nhân vĩ đại của bọn họ thế mà biến thành như vậy một bộ dáng vẻ nam không ra nam nữ không ra nữ sẽ làm tổn hại hình tượng tiên nhân của ngươi sao? Ha ha ha!"
Diệp Trần nói xong nhịn không được mà cười lên ha hả.
Vũ Hạc tiên nhân nghe được điều này, đầu tiên là giận dữ nhưng sau đó thì lại cười khặc khặc một tiếng, "Tiểu tử Hoa Hạ! Đừng vội tranh đua miệng lưỡi, ngươi hôm nay đã bước vào nơi này, biết được bí mật của lão phu thì chắc cũng biết rõ, lão phu là không thể nào thả ngươi còn sống để đi ra!"
"Thôi được! Lấy ngươi tuổi còn nhỏ mà có thể đạt tới tu vi cảnh giới như thế, thiên phú tu luyện khẳng định so với cái thể xác lúc này của ta còn tốt hơn rất nhiều!"
"Trong hơn bảy mươi năm vừa qua, lão phu tổng cộng đổi qua bốn cái thể xác, lần trước đoạt xá còn là ở hơn mười năm trước, chỉ vì không tìm được thể xác nam nhân thích hợp, cho nên mới không thể không hóa thân thành đàn bà con gái!"
"Bây giờ ngươi đã dám tới nơi này, vậy thì ở lại làm cái thể xác thứ năm của ta đi!"
Nói xong lời này, khí thế trên người Vũ Hạc đại tiên bỗng nhiên được nâng lên, trang phục võ sĩ màu tím rộng lớn không gió mà phồng lên, từng sợi tóc dài bắt đầu dựng ngược lên, ánh sáng huyền bí lưu chuyển quanh toàn thân giống như một vị thần!
Nếu như cái tên này không mở miệng ra để mà nói thì chỉ nhìn ở vẻ bề ngoài cũng tuyệt đối được tính là một mỹ nữ phong hoa tuyệt đại, thế nhưng chờ cái giọng nói già nua kia vang lên, trong nháy mắt hoàn toàn không có ý cảnh, "Tiểu tử Hoa Hạ! Trước sau lão phu cũng từng đoạt xá được bốn lần, mỗi một lần đoạt xá, lão phu phải tu luyện lại từ đầu một lần! Thế nhưng, mỗi một lần xây luyện lại một lần, tốc độ tu luyện của lão phu sẽ tăng lên mấy lần!"
"Cái thể xác này của lão phu mặc dù mới tu luyện hơn mười năm, nhưng hôm nay đã bước vào cảnh giới Kim Đan, lấy ngươi chỉ có tu vi cảnh giới Trúc Cơ sơ kỳ thì ngươi cho rằng sẽ là đối thủ của ta sao?"
Khuôn mặt ngạo nghễ của Vũ Hạc tiên nhân sau khi nói xong, cả người đã lơ lửng giữa không trung nhìn xuống Diệp Trần ở phía dưới giống như nhìn xuống một con kiến hôi. P/S: Ta thích nào...chương thứ ba......Kim Phiếu a....khát Kim phiếu a....:D