Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 42 : Ba cái pháp khí
Ngày đăng: 06:03 19/04/20
Sau một lúc,
Diệp Trần đi theo Ngô Bá Hùng, đi tới tầng hai của Cổ Nguyệt Trai, cho dù là hoàn cảnh xung quanh, hay là những vật thể được trưng bày, phẩm chất sõ ràng cao hơn tầng một.
Ở vị trí trung tâm trên tầng hai, có một số bàn làm bằng gỗ hoàng lê, có khoảng hai mươi ba mươi người đứng xung quanh cái bàn đó, hoặc đứng hoặc ngồi.
"Tiểu Trần, có thể đến để tham gia vào bữa tiệc riêng tư của Cổ đại sư, đều là những nhân vật có mặt mũi ở thành phố Vân Châu, đợi chút nữa cháu đi theo chú, không được nói lung tung, biết không?"
Ngô Bá Hùng từ từ đi về phía đám người kia, một bên khẽ nhắc nhở Diệp Trần.
Diệp Trần nhẹ gật đầu,
"Chú Ngô chú cứ yên tâm, cháu có chừng mực!"
...
"Ồ, Ngô tổng cũng ở đây, xin hãy ngồi xuống! Hãy ngồi xuống đi!"
Khi Ngô Bá Hùng vừa đến gần, ai đó ngay lập tức đến và chào đón hắn ta, rõ ràng có thể thấy trong số những người này, sự nổi tiếng của hắn cũng không tệ lắm.
Sau khi Ngô Bá Hùng và mọi người hàn huyên một lúc, sau đó dẫn Diệp Trần đi thưởng thức ở xung quanh,
"Đây là một viên ngọc độc đáo, kết cấu tinh tế tỉ mỉ, hiệu suất đánh bóng tốt...đây là Lục Tùng thạch, còn được gọi là Kin Châu thạch...đây là Tử Thủy tinh..."
Ngô Bá Hùng rõ ràng là rất thích nghiên cứu về ngọc bích, trong khi xem, vẫn không quên giải thích về chủng loại và đặc điểm khác nhau cho Diệp Trần nghe.
Thực thì Diệp Trần đối với mấy thứ này căn bản không có hứng thú, hơn nữa hắn phân biệt ra loại ngọc thạch nào tốt hay xấu rất đơn giản, chỉ cần ngọc thạch nào có linh khí tràn đầy chính là ngọc thạch tốt, nhưng đối với Ngô Bá Hùng nhiệt tình giảng giairm hắn cũng không tiện từ chối, đành phải nhẫn nại đứng nghe.
Đột nhiên,
Ngay vào lúc Ngô Bá Hùng đang giải thích cho hắn nghe về loại pha lê phỉ thúy, có một người ở bên cạnh hô lên:
"Cổ đại sư tới rồi!"
Diệp Trần lập tức thuận theo ánh mắt của mọi người nhìn lại, chỉ thấy một người đàn ông ước chừng năm sáu mươi tuổi, có mái tóc màu xám mặc quần áo cổ trang, đang từ từ đi xuống cầu thang, theo sau là một cô gái xinh đẹp quyến rũ đẹp lạnh lùng ước chừng hai mươi tuổi trên người mặc sườn xám đỏ, cầm một chiếc hộp màu đỏ trong tay.
Cho dù Diệp Trần bây giờ đã coi là kẻ có tiền, không không thể không âm thầm tắc lưỡi.
Mặc dù cái Dương Chi Ngọc Như ý này rất đáng yêu, hoàn toàn chính xác được tính là ngọc thạch cực phẩm, nhưng nhiều nhất cũng chỉ có giá trị giới hạn là một trăm vạn, bây giờ chẳng qua ở trong khắc một chút phù văn đơn giản, ngay lập tức liền có giá cao tới gấp mấy chục lần, quả thực chính là bạo lợi a!
Mặc dù Diệp Trần nghĩ rằng Ngọc Như ý này không xứng đáng với giá cả đó, nhưng hắn ta cũng không nói ra cái gì, dù sao những người này đều muốn tranh giành, một người sẵn sàng tranh giành, với hắn cũng không có quan hệ gì.
Cuối cùng, khối Ngọc Như ý được Cổ đại sư chế tạo, được người lấy giá cao 3300 vạn lấy đi.
Rất nhanh, cô gái lạnh lùng kia lại mở ra tầng thứ hai của hộp gám, bên trong rõ ràng là một chiếc vòng cổ bằng Lam Bảo thạch.
"Kiện pháp khí thứ hai này, cho phụ nữ đeo, có tác dụng trì hoãn lão hóa, kéo dài tuổi thọ! Các vị có thể mua nó cho vợ hoặc bạn gái của mình..."
Sau khi cô gái lạnh lùng giới thiệu công hiệu của kiện pháp khí thứ hai cho mọi người một lần, giá khởi điểm cũng là 1000 vạn
Lần này sự nhiệt tình của mọi người, rõ ràng không còn tăng vọt như Ngọc Như ý trước đó, nhưng cuối cùng vẫn có người trả giá cao tới 2800 vạn!
Diệp Trần đứng ở sau lưng Ngô Bá Hùng, thấy hắn vẫn không có mở miệng ra đấu giá, không thể không hiếu kỳ hỏi:
"Chú Ngô, chú không có ý định cạnh tranh sao?"
Ngô Bá Hùng hướng về phía hắn nở ra nụ cười thần bí, thấp giọng nói:
"Dựa theo tác phong làm việc của vị Cổ đại sư này, kiện pháp khí thứ ba mới thực sự là then chốt, hai kiện pháp khí trước không tranh cũng được!"
Ngô Bá Hùng vừa mới nói xong, cô gái lạnh lùng kia đã mở ra tầng thứ thứ ba của hộp gấm,
"Xôn xao ~ "
Tầng thứ ba của hộp gấm vừa mới mở ra, nó đột nhiên phát ra ánh sáng đỏ mờ nhạt!!
Chỉ thấy trong cái hộp kia, rõ ràng là một cái khay ngọc màu đỏ như máu, trên khay ngọc này dường như được khắc một số văn tự kỳ lạ, toàn thân khay ngọc toát ra một màu máu mờ nhạt, bí ẩn không thể hiểu nổi.
Nhìn thấy cái khay ngọc màu đỏ như máu này, Diệp Trần lập tức nhiu mày.