Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 422 : Khoác lác?
Ngày đăng: 06:09 19/04/20
Diệp Trần không thể không khẽ chau mày, nếu như không phải đang ở trước mặt mọi người, hơn nữa lại còn đang ở công ty nhà mình thì Diệp Trần sớm đã sử dụng một đạo ý niệm trực tiếp đưa người đàn ông trẻ tuổi ngạo mạn này lên Tây Thiên rồi!
Ở trong đại sảnh có không ít người ở xung quanh nghe được lời nói của người đàn ông trẻ tuổi ngạo mạn kia thì thi nhau liếc nhìn, chỉ trỏ và bắt đầu nghị luận, "vị này không phải là Tề Phấn Phi thái tử gia của tập đoàn Nhật Thịnh sao?"
"Nghe nói gần đây hắn còn đang một mực theo đuổi Sở tổng của chúng ta đây!"
"Tập đoàn Nhật Thịnh bây giờ càng là tập đoàn lớn nhất tỉnh Đông Giang, ở toàn bộ Hoa Hạ cũng có thể xếp vào hạng mười vị trí đầu, nghe nói Hội nghị đỉnh cao top 100 công ty lần này chính là tập đoàn Nhật Thịnh là đơn vị đứng ra tổ chức!"
"Vị này chính là con nhà giàu siêu cấp thực sự!"
...
Nghe được tiếng nghị luận của mọi người, Tề Phấn Phi lập tức càng tỏ ra đắc ý, không thể không lấy tư thái từ trên cao nhìn xuống hướng Diệp Trần nhìn lại.
Theo như suy nghĩ của hắn thì đối phương sau khi nghe được thân phận của mình thì chỉ sợ cũng biết khó mà lui a?
Tuy nhiên, loại tình huống này cũng không có xảy ra, thậm chí ngay cả mí mắt của đối phương đều không có nhấc một chút.
Diệp Trần lật bàn tay một cái, giống như ảo thuật, sau một khắc, trong tay trống rỗng đột nhiên thêm ra một cái điện thoại di động.
Trực tiếp bấm số điện thoại Sở Phi Yên, "Này, Phi Yên, ta đã tới!"
Đầu bên kia điện thoại, Sở Phi Yên lập tức mừng rỡ không thôi, ngay cả có một khách hàng quan trọng ở trước mặt cô cũng không đoái hoài gì, trực tiếp đứng dậy, nói:
"Được rồi! Vậy thì tôi đi xuống đón anh!"
Diệp Trần nhẹ gật đầu, "Vậy tôi ở dưới tầng chờ cô!"
Sau khi thông báo cho Sở Phi Yên một tiếng, Diệp Trần trực tiếp cúp điện thoại.
Mọi người ở xung quanh đều đã nghe được những lời nói của Diệp Trần vừa rồi vào trong tai thì lập tức xì xào bàn tán, "Ta không có nghe nhầm đi? Cái tên này hình như vừa rồi giống như gọi điện thoại cho Sở tổng a"
"Hơn nữa nghe ý tứ trong lời nói của hắn thì Sở tổng phải đích thân đi ra đón hắn?"
"Cái tên này có địa vị gì?"
"Ha ha ha!"
Nghe được lời này của Trương Phó tổng, Tề Phấn Phi lập tức cười ha ha, ánh mắt nhìn về phía Diệp Trần lập tức tràn đầy vẻ trào phúng nồng đậm, "Tiểu tử! Không thể không nói, ngươi thật đúng là có thể diễn kịch a! Bản thiếu suýt chút nữa thì bị ngươi hù dọa!"
Trương Phó tổng thấy Tề Phấn Phi cùng thiếu niên ăn mặc quần áo bình thương ở trước mặt này, dường như có chút không hợp nhau thì hai mắt lập tức hơi đảo một cái, nâng cái bụng lớn đi tới trước mặt Diệp Trần, ho nhẹ một tiếng nói:
"Vị tiên sinh này, ngươi chắc không phải là người của tập đoàn Tô Diệp a? Nếu như ngài không có chuyện gì thì mời ngài lập tức rời khỏi đây!"
Diệp Trần khẽ chau mày, đồng thời cảm thấy có chút buồn cười, không nghĩ tới thân hắn làm ông chủ, lần đầu tiên tới công ty của mình thế mà bị phó tổng của công ty mình xua đuổi...
"Ta là tới tìm Sở tổng của các ngươi!"
Diệp Trần lần nữa một mặt bình thản nói.
Trương Phó tổng nghe được điều này, lập tức một mặt cười lạnh, "Tiểu tử, không phải ta đả kích ngươi, người theo đuổi Sở tổng chúng ta có thể xếp hàng từ Vân Châu cho tới Âu Châu! Mà ngươi thì chắc chắn không có hi vọng!"
"Cho nên, mời ngươi lập tức rời đi!"
Diệp Trần lập tức vui vẻ, "Nếu như ta không đi thì sao?"
"Không đi?"
Trương Phó tổng cười lạnh, "Vậy ta đành phải để bảo vệ đuổi ngươi đi!"
Nói xong lời này, Trương Phó tổng trực tiếp vỗ tay một cái.
Rầm rầm!
Một đám bảo vệ mặc đồng phục quần áo đen đã nhanh chân lao tới.
Sắc mặt Diệp Trần trong nháy mắt trở nên hơi u ám.
P/S: Ta thích nào. Chương 1