Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 426 : Bằng hắn, còn chưa xứng làm đối thủ của ta!

Ngày đăng: 06:09 19/04/20


Những người này ở đây, tất cả đều là nhân vật đỉnh cấp trong giới kinh doanh của Hoa Hạ, rất nhiều người đều mơ hồ biết về bối cảnh của tập đoàn Cửu Châu, nghe được lời nói này của Uông Tư Tề thì lập tức từng người đều vui vẻ ra mặt, đồng thời bắt đầu nịnh bợ đối với Uông Tư Tề.



Chuyện mà một mình Diệp Trần áp đảo Đảo quốc, quét ngang sáu nước phía đông nam Á châu này thì chỉ có một ít cao tầng của Hoa Hạ mới biết được, hơn nữa thuộc về loại tin tức cơ mật cấp cao, cho nên những người này cũng không biết được.



Ở trong suy nghĩ của bọn họ thì cho dù là thủ lĩnh của Thần Long vệ thì ở trước mặt vị bá chủ quân đội kia ở phía sau Uông gia cuối cùng thì vẫn kém hơn rất nhiều.



Đã có người ra mặt thay bọn họ, bọn họ tự nhiên là cầu còn không được.



Nghe được tiếng tâng bốc của mọi người, Uông Tư Tề lập tức càng thêm đắc ý, "Đợi chút nữa anh họ của ta là Thường Nam Địch cũng sẽ tới, vị Vân Châu Diệp tiên sinh kia coi như là Long thì cũng phải cuộn lại cho ta! Là hổ thì cũng phải nằm xuống cho ta!"



Mọi người nghe được điều này thì lập tức thi nhau lộ ra vẻ kinh hãi, sau đó bắt đầu nhỏ giọng trao đổi:



"Thường Nam Địch! Không phải là cháu ruột của vị Thường lão kia sao?"



"Nghe nói người này trời sinh thần lực, hơn nữa thuở nhỏ được danh sư chỉ điểm, từng một lần được vinh dự là người nối nghiệp của tướng quân Diệp Thiên Ca, chiến thần đời sau của quân đội Hoa Hạ không có nhân tuyển thứ hai!"



"Đáng tiếc sau này, lại bị vị Vân Châu Diệp tiên sinh kia đè ép một đầu, thế là hết mộng tưởng."



"Xem ra Uông gia cũng đã sớm chuẩn bị rồi a! Vậy mà mời người này tới!"



"Hắc hắc, các ngươi ở đây chắc cũng không biết đi! Nghe nói tập đoàn Tô Diệp gần đây nhất liên tiếp khiêu khích tập đoàn Cửu Châu, thậm chí càn quét thế lực của tập đoàn Cửu Châu ở trên tỉnh Thiên Nam hầu như không còn, hiển nhiên là có ý định đấu võ với Uông gia, Uông gia làm sao có thể trơ mắt ra mà nhìn?"



"Theo điều này, ta hy vọng rằng vị Vân Châu Diệp tiên sinh kia đừng bỏ lỡ ngày hôm nay, như vậy mới có trò hay để xem a!"



...



Ngay vào lúc mọi người đang nghị luận sôi nỗi thì bỗng nhiên ở phía ngoài cổng có người hô một tiếng, "Nhanh nhìn! Sở tổng của tập đoàn Tô Diệp đến rồi!"



Mọi người lập tức thi nhau hướng phía cửa nhìn lại, chỉ thấy, một nam một nữ, một đôi bích nhân, từ ngoài cổng từ từ đi vào trong đại sảnh.



Nữ thì mặc trang phục dạ hội màu hồng phối hợp với dáng người cao gầy hoàn mỹ của cô ta, dung nhan không thể bắt bẻ với khí chất như tiên nhân, trong nháy mắt đã hấp dẫn ánh mắt của tất cả nam nhân, thậm chí ở trong những người này đã có ngươi bắt đầu chảy nước miếng.



Dù những người này ở đây đều là tồn tại giàu có ở một nơi, dạng mỹ nữ gì mà chưa từng gặp qua, thế nhưng nhìn thấy vị ở trước mắt này, vẫn là không nhịn được mà xao động một lúc.
"Đúng vậy! Diệp Trần, Thường gia là thế gia tướng quân của Hoa Hạ, từ lúc kiến quốc cho tới nay đã đi ra được sáu vị tướng! Thường Nam Địch này, nghe nói lại nổi danh độc đoán, nếu không anh vẫn là nên tránh đi một chút a!"



Rất rõ ràng, theo những những gì hai người nghĩ, tuy Diệp Trần có được võ công kinh thiên thế nhưng là ở trước mặt quân đội thì lực lượng cá nhân vẫn là quá yếu ớt.



Lấy năng lực của Thường gia thì vài phút là có thể điều tới một đội nhánh đội quân tinh anh!



Coi như võ công của Diệp Trần lại cao hơn nữa thì thật chẳng lẽ còn có thể chống lại cả một đội quân hay sao?



Lấy tính cách của Diệp Trần, một khi đối đầu với Thường Nam Địch, chỉ sợ sẽ đưa tới hậu quả khó có thể tưởng tượng được!



Không nghĩ tới, Diệp Trần lại cười nhạt một tiếng, "Thường Nam Địch sao? Chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi! Nếu như Thường Tại Sơn ông của hắn đích thân tới đây, có lẽ còn có thể để cho ta nhìn thẳng vào mà đối đãi, bằng hắn, còn chưa xứng làm đối thủ của ta!"



Oanh!



Lúc Diệp Trần nói ra lời này, cũng không có che che lấp lấp, hơn nữa toàn bộ hội trường vốn vô cùng yên tĩnh cho nên lời này lập tức truyền tới trong tai của mỗi người rất rõ ràng.



Toàn bộ hội trường, trong nháy mắt nổ tung!



"Ta không có nghe lầm chứ?"



"Vị này Diệp tiên sinh, khẩu khí thật sự là rất lớn a!"



"Thế mà ngay cả Thường Nam Địch đều không có để vào mắt!"



...



Uông Tư Tề thì càng tức giận lập tức đứng dậy, nhưng nghĩ tới cảnh tượng trước đó bị Diệp Trần chặt đứt cổ tay thì sửng sốt không dám nói ra lời phản bác.



Mà đúng vào lúc này, một đạo thân ảnh to lớn cao ngạo xuất hiện ở cửa hội trường, đồng thời bao hàm giọng nói tức giận đột nhiên vang lên, "Thật sao? Ta ngược lại muốn xem xem, là người nào mà dám mạnh miệng nói ra lời nói ngông cuồng như thế, ngay cả Thường Nam Địch ta cũng không xứng làm đối thủ của hắn!"



P/S: Chương 5. Ta thích nha....kim phiếu nha...