Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 434 : Oan gia ngõ hẹp

Ngày đăng: 06:09 19/04/20


Nghe xong lời nói của ba cô gái này, trên mặt Hạ Đông lập tức lộ ra vẻ trào phúng nồng đậm, "Hóa ra là loại người như vậy, không nghĩ tới trên đời này thật sự có người thích làm ra vẻ như vậy a! Hắc hắc, tuy nhiên chẳng mấy chốc hắn sẽ hiểu, câu lạc bộ Hồng Diệp này cũng không phải nơi mà hắn muốn vào thì có thể vào...cái gì!"



Hạ Đông còn chưa nói xong thì lập tức thấy được cảnh tượng khó có thể tin.



Chỉ thấy, cái tên thích làm ra vẻ như trong lời nói của ba cô gái kia thì hai tay đang đúc ở trong túi quần, vậy mà nghênh ngang đi vào bên trong câu lạc bộ.



Mà nhân viên làm việc ở ngoài cửa câu lạc bộ, chẳng những không có ngăn cản, ngược lại mỗi người đều khom mình hành lễ, hơn nữa tất cả đều có vẻ mặt kính sợ, phảng phất như nhìn thấy lãnh đạo nhà mình đi thị sát, thái độ cung kính không tưởng nổi!



"Con mẹ nó! Đây là tình huống gì?"



Hạ Đông trừng hai mắt một cái, suýt chút nữa thì nhảy dựng lên.



Mà mấy người Lý Yên, Diêu Manh Manh thì toàn bộ cũng cảm thấy choáng váng.



"Hắn thế mà cứ như vậy tiến vào rồi?"



"Chồng, anh không phải nói chỉ có thư mời mời có thể đi vào sao?"



"Sẽ không phải là nhầm chứ?"



...



Tất cả mọi người đều có vẻ mặt không hiểu.



Bọn họ thì lại làm sao biết được, trước đó lúc Diệp Trần rời khỏi câu lạc bộ, những nhân viên làm việc ở đây thế nhưng đều thấy rõ ràng, các đại lão trong hội trường trước, gần như được điều động toàn bộ, Tề Quang Xương là nhà giàu nhất tỉnh Đông Giang càng như là nô bộc, tự mình đưa thiếu niên này rời khỏi câu lạc bộ.



Lúc đó cảnh tượng kia, thực sự quá mức rung động, mặc dù những nhân viên làm việc ở đây cũng không quen biết gì Diệp Trần, thế nhưng lại rất nhớ diện mạo của hắn.



Người mà ngay cả Tề Quang Xương cũng phải cung cung kính kính như thế, bọn họ coi như an gan hùm mật gấu lại nào dám ngăn cản?



Sau khi Diệp Trần bước vào trong cửa, quay về phía sau, hướng về phía mấy người Tiết Mộng Kỳ sớm đã choáng váng vẫy vẫy tay.



"Đi! Chúng ta cũng đi vào nhìn một chút!"



Sau khi Tiết Mộng Kỳ kinh ngạc qua đi, trong lòng lại hết sức hiếu kỳ, lập tức bước nhanh đi tới.




Huống Chi, Diệp Trần rõ ràng đối với hai cô gái này không có chút cảm hứng nào, các cô cũng lười tốn nhiều công phu ở trên người hắn.



Còn về Diệp Trần, sau khi tiến vào hội trường thì tùy tiện tìm một cái chỗ ngồi rồi ngồi xuống.



Hắn bây giờ không có chuyện để làm, chỉ chờ Sở Phi Yên bên kia làm xong thì có ý định trực tiếp rời đi.



Ngồi ở hội trường sau, thông qua thần niệm hoàn toàn có thể nhìn thấy hết tình huống ở hội trường trước, cũng rất thuận tiện.



Nếu không phải bởi vì cái nguyên nhân này thì Diệp Trần cũng không thèm tham gia cái cuộc gặp mặt nhàm chán này.



Trong lòng đang âm thầm chuẩn bị lấy cho chuyến đi Bắc Cực lần này thì lúc này giọng nói của Tiết Mộng Kỳ ở một bên vang lên, "Không uống một ly sao?"



Trong tay Tiết Mộng Kỳ cầm lấy hai ly rượu vang đỏ, đưa một ly trong tay ra trước mặt, xinh đẹp cười nói.



Diệp Trần cũng không có từ chối, đưa tay nhận lấy, nói một tiếng cám ơn rồi mới từ từ nhâm nhi thưởng thức.



"Anh chàng đẹp trai, tôi còn rất hiếu kỳ, cậu đến cùng là công tử nhà nào a? Ít nhất tỉnh Đông Giang không có đại gia tộc nào họ Diệp nha!"



Tiết Mộng Kỳ mở miệng hỏi lần nữa.



Nếu như nói, cô ta trước đó đối với Diệp Trần gần như đã đánh mất hứng thú, thế nhưng cảnh tượng vừa mới xảy ra kia, lại khơi gợi lòng hiếu kỳ của nàng lên một lần nữa.



Diệp Trần lắc đầu, thản nhiên nói:



"Tôi không phải công tử ca của đại gia tộc, cô cũng không cần phí hết tâm tư đi điều tra lai lịch của tôi đâu!"



Tiết Mộng Kỳ đang muốn truy vấn tiếp tục thì đúng lúc này, một giọng nói bao hàm sự tức giận vang lên, "Này! Thật đúng là oan gia ngõ hẹp a! Không nghĩ tới ở chỗ này cũng có thể gặp được đôi cẩu nam nữ các ngươi!"



Diệp Trần ngẩng đầu nhìn một cái, rõ ràng chính là tên Hàn Sấm mà lúc trước bị hắn dùng thần niệm đánh lui!



"Tiểu tử! Ngươi chắc là người tu đạo tu luyện qua lực lượng thần hồn sao? Mới vừa rồi còn thật sự là bị ngươi hù dọa! Tuy nhiên lần này, ngươi nhưng không có may mắn như thế a!"



P/S: Ta thích nào... chương 3