Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 454 : Một kích liều mình

Ngày đăng: 06:09 19/04/20


Ầm!



Pháp thuật giam cầm của Quang hệ kia nhìn như bền chắc không gì phá nổi, ở dưới một kiếm này của Diệp Trần thì lại sụp đổ chỉ trong nháy mắt, tính cả tính cả cái trường kiếm màu trắng hình Thập Tự Giá cũng trong nháy mắt vỡ vụn ra.



"Cái gì!"



"Chỉ một kiếm thì đã phát nát Giam Cầm thuật của ta? Điều này sao có khả năng!"



Sau khi Ngải Bối Nhĩ và Khắc La Tư bị đánh bay đi thì ngay lập tức mặt mũi của tất cả đều tràn đầy vẻ kinh ngạc.



Ngải Bối Nhĩ thi triển ra một chiêu Thánh Quang Tẩy Lễ này là cấm thuật vô thượng mà chỉ có các vị Giáo Hoàng qua các thời kỳ của Giáo Đình mới có tư cách thi triển ra, chẳng những có thể giam cầm người ở bên trong tia sáng, trong đó còn kèm theo công kích linh hồn.



Mặc dù hắn không có hy vọng xa vời, băng vào một chiêu này là có thể giết chết Diệp Trần, thế nhưng ít nhất cũng có thể ngăn hắn được một lát a?



Thế nhưng lại không nghĩ tới, đối phương thế mà sử xuất ra một kiếm lại trực tiếp pháp vỡ dễ dàng như thế.



Hắn lại làm sao biết được rằng, Thảo Trĩ Kiếm trong tay Diệp Trần bao hàm một chút Không Gian Pháp Tắc, chính là Thánh khí không gian, am hiểu nhất chính là phá giải loại pháp thuật cấm chế.



"Ta nói rồi, ngươi căn bản không hiểu được cách dùng Giam Cầm thuật chân chính!"



Ngay tại lúc Ngải Bối Nhĩ còn chưa hoàn toàn phản ứng lại từ trong khiếp sợ trước đó thì một giọng nói lạnh lùng đột nhiên ghé vào lỗi tai của hắn mà vang lên.



"Nếu là Giam Cầm thuật, vậy thì thuộc về phạm trù của Không Gian Pháp Tắc, ngươi lại chỉ biết dùng hết năng lượng để phong tỏa ta thì lại có hiệu quả gì?"



Kèm theo giọng nói lãnh đạm của Diệp Trần vang lên, Ngải Bối Nhĩ lập tức dâng lên một cỗ cảm giác hết sức nguy hiểm, nơi nào còn có thời gian đi suy nghĩ ý tứ bên trong lời nói đó của Diệp Trần, theo bản năng nhanh chúng lùi lại phía sau.



Tuy nhiên, "Ầm! một tiếng!"



Sau một khắc, Ngải Bối Nhĩ giống như đâm vào trên một bức tường vô hình, trong nháy mắt bị đẩy ngược trở về.



Cùng lúc đó, giọng nói lạnh lùng kia của Diệp Trần lại vang lên thêm lần nữa, "Không Gian, Giam Cầm! Giảo sát!!!"



"A!!"



Theo ngón tay của Diệp Trần điểm chỉ trên không trung một lúc, Ngải Bối Nhĩ bị vây ở bên trong một màn ánh sáng vô hình, lập tức cảm giác được không gian xung quanh vậy mà bắt đầu vặn vẹo, không chỉ thân thể của hắn không có cách nào động đậy, hơn nữa còn có một cỗ lực lượng vô hình cường đại, đang xẽ rách thân thể của hắn từng chút xíu một, phảng phất giống như mỗi một cái tế bào đều muốn phân liệt ra!




Một đạo kiếm mang màu đen yêu dị xẹt qua trên không trung, va chạm với chỗ tụ hợp ánh sáng trắng được bộc phát ra trên quyền trượng của Khắc La Tư.



"Cái gì! Cái tên này là điên rồi sao?"



"Đối mặt với một kích mà phải trả một cái giá lớn bằng cả mạng sống để đánh đổi của Khắc La Tư Đại chủ giáo vậy mà chẳng những không tránh không né, ngược lại còn chủ động nghênh đón tiếp lấy!"



"Thật đúng là đủ ngông cuồng a!"



...



Theo tiếng nghị luận liên tiếp của mọi người thì trên bầu trời kia hai đạo ánh sáng một đen một trắng đã va chạm vào nhau.



Mới nhìn, ánh sáng máu trắng kia có khí thế phải vượt xa ánh sáng màu đen kia, dường như Khắc La Tư đã chiếm cứ thượng phong.



"Ha ha ha! Ta cứ nói đi, Diệp Cuồng Tiên này chắc chắn phải thua!"



"Đây chính là cái giá lớn phải trả cho sự ngông cuồng!"



"Có thể giết chết Diệp Cuồng Tiên thì Khắc La Tư đại chủ giáo cũng coi như là chết có ý nghĩa!"



...



Tuy nhiên, còn chưa đợi mọi người hoàn toàn cao hứng trở lại thì trên bầu trời lại nảy sinh dị biến.



Chỉ thấy, kiếm mang màu đen kia tuy rằng có khí thế xa xa không bằng kiếm mang màu trắng, thế nhưng chẳng những không có bị áp đảo, ngược lại giống như cắt đạu hũ, mạnh mẽ xé vỡ kiếm mang màu trắng kia ra!



Kiếm mang màu trắng cường đại không ai bì nổi, thế mà bị kiếm mang màu đen này rõ ràng chặt thành hai đoạn.



"Không!!"



Lúc Khắc La Tư phát hiện ra thì không cam lòng mà tức giận rống lên.



P/S: Chương 1...Ta thích nào....sáng nay với qua bận quá sắp 20/10 đâm ra từ cơ quan ra đơn vị từ đơn vị về nhà cũng lắm việc:))