Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 473 : Ngươi, muốn chết!

Ngày đăng: 06:09 19/04/20


Ngày thứ hai.



Hô!



Lúc Diệp Trần từ trong tu luyện tỉnh lại đã là gần giữa trưa.



Hôm qua, hắn dùng linh dược mà Thanh Hồ tộc dâng lên, luyện chế ra một lò Dưỡng Nguyên đan, sau khi sử dụng hao phí tới tận mười mấy tiếng mới hấp thu hoàn toàn dược lực.



Mà tu vi của hắn bây giờ cũng đã khôi phục lại tám, chín thành, cách trạng thái đỉnh phong cũng không xa.



"Biến mất gần hai tháng, cũng không biết dì Lam các cô ấy bây giờ như thế nào? Đoán chừng ngoại giới đều coi là ta đã chết ở dưới bom nguyên tử đi?"



Diệp Trần chậm rãi đứng dậy, lầm bẩm một câu trên gương mặt lộ ra vẻ lo lắng, "Chờ hôm nay ta diệt Đằng Xà tộc, giải quyết hậu hoạn sau này cho Thanh Hồ tộc sẽ lập tức trở về Trái Đất!"



Sau khi hạ quyết tâm, Diệp Trần đã chậm rãi đi ra cửa phòng, đang định tìm Thanh nam để hắn dẫn đường cho mình trực tiếp thẳng hướng Đằng Xà tộc.



Tuy nhiên, đúng vào lúc này, ở nơi xa bỗng nhiên truyền đến một tiếng rít gào tràn đầy nồng đậm hận ý!



"Thanh Nham! Ngươi dám can đảm giết chết hài nhi của ta! Đằng Giang ta hôm nay muốn diệt toàn tộc các ngươi!"



Tiếng gầm gừ giống như tiếng thiên lôi cuồn cuộn mà đến quanh quẩn ở trong sơn cốc không ngừng, kéo dài không thôi.



Toàn bộ Thanh Hồ tộc dường như cũng đang run nhè nhẹ!



Tiếp theo lần lượt từng thân ảnh từ đằng xa đang chạy như bay hướng về phía Thanh Hồ tộc.



Bá bá bá!



Nhiều tộc nhân của Thanh Hồ tộc sau khi nghe tiếng gầm gừ này cũng lập tức từ trong phòng thi nhau chạy ra, từng người trên mặt đều vàng như đất.



"Không tốt! Là người của Đằng Xà tộc đánh tới!"



"Nhanh! Nhanh đi báo tin cho Diệp tiền bối!"



"Tất cả mọi người lập tức tập hợp! Chuẩn bị chiến đấu!"



...



Mà Diệp Trần thấy cảnh này thì lập tức không kinh sợ mà còn lấy làm vui mừng, "Đến hay lắm! Đỡ cho ta phải chạy đi một chuyến!"




"Tiểu tử! Chỉ dựa vào ngươi mà có thể giết được nhu tử của ta và nhị trưởng lão?"



Đằng Giang nhìn thấy Diệp Trần đứng ra thì lập tức lộ ra vẻ mặt ngờ vực, hiển nhiên không tin hung thủ vậy mà còn trẻ tuổi như thế.



Diệp Trần cười nhạt một tiếng, "Không tin sao? Vậy ngươi đại khái có thể đi tới thử một chút!"



Đằng Giang khẽ cau mày, hướng về phía một người đàn ông trung niên ở phía say vẫy tay một cái.



Người ở phía sau hiểu ý, lúc này từ trong đám người đi ra, rồi mới đánh thẳng tới Diệp Trần.



Tuy nhiên, ngay cả mó mắt Diệp Trần cũng không thềm nhấc một lần, trực tiếp thuận tay vỗ một cái!



Ầm!



Người đàn ông trung niên kia còn đang lao nhanh tới thì trong nháy mắt đã bị oanh thành một đám sương máu, thậm chí ngay cả tiếng kêu thảm còn chưa kịp phát ra!



"Cái gì!!"



Mọi người của Đằng Xà tộc nhìn thấy cảnh tượng máu tanh quỷ dị này thì lập tức toàn bộ từng người đều sợ ngây người, ngay cả Thập Tam hoàng tử kia cũng không thể không đến sắc mặt khẽ biến, "Được! Xem ra quả nhiên là ngươi! Thật không nghĩ tới, trong Yêu giới ta thế mà lại có nhân vật thiên tài như vậy, ta vậy mà không hề biết!"



"Tiểu tử, thiên phú của ngươi không tồi! Bản hoàng tử rất yêu thích, chỉ cần ngươi đi theo với ta, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết!"



Thập Tam hoàng tử ở trên cao nhìn xuống mở miệng nói.



Mọi người nhất thời xì xào bàn tán, ngay cả Đằng Giang cũng lập tức cuống lên, "Thập Tam hoàng tử, hắn thế nhưng là hung thủ hại chết con ta a!"



Thập Tam hoàng tử lại một mặt tùy ý khoát tay áo, nói:



"Dượng, người chết không thể sống lại, chỉ có người sống mới có giá trị a!"



Nói đến đây, Thập Tam hoàng tử lại chậm rãi đi về phía trước hai bước, một mặt tự tin nhìn qua Diệp Trần, nói:



"Như thế nào? Tiểu tử! Còn không tranh thủ thời gian quỳ xuống dập đầu tạ ơn?"



Tuy nhiên, hai mắt Diệp Trần vẫn buông xuống, giống như không có nghe được lời nói của Thập Tam hoàng tử, sau khi chậm rãi giơ cánh tay lên mới phát ra một giọng nói lạnh lùng thấu xương, "Ngươi, muốn chết!"



P/S: Ta thích nào...chương 3 nhé