Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 491 : Cửu Thủ Yêu Hoàng!
Ngày đăng: 06:10 19/04/20
Một quyền của Diệp Trần đập chết Trấn Thiên tôn giả, thuận tay duỗi ra một cái nắm Trấn Thiên Thần Bổng vào trong tay.
"Ông ~~~ "
Trấn Thiên Thần Bổng này rốt cuộc cũng là một kiện Thánh khí, bên trong ẩn chứa tinh thần niệm lực của Trấn Thiên tôn giả, sau khi vị Diệp Trần bắt được thì lập tức vang lên ong ong, muốn thoát khỏi bàn tay của hắn.
"Thành thật cho ta một chút!"
Diệp Trần hét lớn một tiếng, ban tay ở trên Trấn Thiên Thần Bổng bỗng nhiên nhấn một cái.
Ầm!
Tinh thần lạc ấn trong Thánh khí đã bị Diệp Trần nhẹ nhõm xóa đi, mà cây Trấn Thiên Thần Bổng này cũng lập tức ngoan ngoãn trở nên trung thực hơn.
Mà cùng lúc đó, mười vị cường giả cấp Hoàng còn lại sớm đã phản ứng lại, thi nhau công kích tới Diệp Trần.
Xì xì xì ~
Huyền Băng Chi Khí của bà lão tóc lam kia giống như tấm lưới băng khổng lồ lại vây khốn Diệp Trần một lần nữa!
Lại có một tên cường giả cấp Hoàng tế ra mười hai kiện Linh khí phi đao hướng Diệp Trần nổ bắn ra mà tới.
Một ông lão đầu đầy tóc tím nghĩ đến chắc là cường giả cấp Hoàng của Tử Sư tộc, trong tay vung lấy một cái cự phủ màu đen cũng chém tới.
"Phá cho ta!"
Diệp Trần bỗng nhiên rót chân nguyên vào bên trong cây Trấn Thiên Thần Bổng kia, sau đó thì đột nhiên phát nổ, trong nháy mắt biến thành một cây trụ lớn kinh thiên, rồi ngay lập tức được Diệp Trần vung lên, hung hăng quét ngang tới!
Phanh phanh phanh!
Gần như trong nháy mắt, tấm lưới băng khổng lồ kia đã bị tan vỡ, mười hai thanh Linh khí phi đao kia toàn bộ đều bị thanh bổng to lớn này đánh bay ra ngoài, cuối cùng hung ác va đập vào trên thanh cự phủ kia.
Oanh!
Ông lão tóc tím kia lập tức cảm nhận được chính mình giống như bị thiên thạch đánh trúng, trong nháy mắt bắn ra ngoài, điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi.
"Chết!"
Diệp Trần hét lớn một tiếng, vung trường bổng khổng lồ lên muốn đập chết ông lão tóc tím kia.
Nhưng mà đúng vào lúc này, Ầm!
Một gậy kinh khủng kia rơi xuống, vị cường giả cấp Hoàng của Tử Sư tộc kia dùng cự phủ trực tiếp đập trúng đầu vai của Diệp Trần.
"A!"
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên, ngay sau đó cả người bị một gậy vung mạnh này trực tiếp bay ra ngoài, sau khi phun ra một ngụm máu tươi thì rơi xuống dưới ngọn núi, không rõ sống chết.
Khi người này bị đánh bại thì tám người còn lại lập tức càng thêm không địch lại, gần như chỉ có vừa đánh vừa lui, không có một chút dũng khí nào để mà nghênh chiến.
"Tản ra! Mọi người nhanh tản ra!"
Đan Nhất lão tổ quát to một tiếng, bát đại cường giả cấp Hoàng lập tức thi nhau trốn xa.
Diệp Trần đắc thế không tha người, nhằm vào một người đuổi theo, không nhìn tiếng cầu khẩn của người kia, trực tiếp một gậy đập tới.
Oanh!
Lại có một tên cường giả cấp Hoàng bị Diệp Trần diệt không lưu tình chút nào.
Mấy người Bát hoàng tử ở phía dưới sớm đã bị doạn đến trốn vào một chỗ bí mật nhưng vẫn run lẩy bẩy.
Quá kinh khủng!
Đây chính là đẩy đủ mười một vị cường giả cấp Hoàng, vậy mà chẳng những không thể đưa thiếu niên này vào chỗ chết, ngược lại bốn người đã bị đập chết, hơn nữa những người còn lại đang bị hắn đuổi theo đánh!
"Chẳng lẽ thực lực người ở ngoại giới đều đã cường đại đến tình trạng như thế rồi sao?"
Bát hoàng tử vốn còn chuẩn bị đợi sau khi phong ấn được mở ra, hắn sẽ đi ra ngoại giới nhìn một chút, bây giờ thì lập tức có chút sợ.
Hắn lại làm sao biết được rằng, sự tồn tại thực lực giống như Diệp Trần, chưa kể đến thế giới bên ngoài trên Trái Đất, chính là trong Tiên giới, Thần giới ở trong truyền thuyết kia, lại có thể có được mấy người?
"Ai!"
Ngay vào lúc đám người Yêu tộc đều đang rất mất tinh thần và hoảng sợ, bỗng nhiên có một tiếng thở dài đột nhiên vang lên.
"Thật sự không nghĩ tới, chỉ là một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch, vậy mà có thể buộc bản hoàng phải xuất quan, chẳng lẽ đạo pháp ở ngoại giới đã cường thịnh tới tình trang như thế sao?"
Nghe được giọng nói này vang lên, thất đại cường giả cấp Hoàng và mấy người Bát hoàng tử lập tức thi nhau hiện ra vẻ vui mừng, hóa ra, chí cao vô thượng, cường giả đệ nhất nhân của Yêu giới, Cửu Thủ Yêu Hoàng rốt cuộc hiện thân!
P/S: Ta thích nào....chương thứ 5