Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 509 : Huyết Hoàng khiêu chiến
Ngày đăng: 06:10 19/04/20
Thất Diệp Hồi Tiên thảo và Thần Long Chi Huyết, sau khi tất cả đều đã chuẩn bị thỏa đáng, Diệp Trần cũng chính thức bắt đầu cứu sống Diệp Thiên Ca.
Công hiệu của Thất Diệp Hồi Tiên thảo là chữa trị linh hồn, Thần Long Chi Huyết là kích hoạt nhục thân, lại thêm Diệp Trần làm bí pháp, dung hợp hoàn mỹ cả hai lại, cứu người sống lại cũng không phải là chuyện gì khó.
Đương nhiên, tiền đề phải là linh hồn của người này không bị hồn phi phách tán, nhục thân cũng phải được bảo tồn hoàn hảo.
Bằng không, cho dù ngay cả đại năng Tu Chân giới cũng không có khả năng không có cơ sở gì mà có thể cứu sống lại được.
Cũng may lúc trước, lúc Diệp Thiên Ca chết, Diệp Trần đầu tiên là phong bế tàn hồn của hắn, sua đó lại an trí hắn ở bên trong pháp trận, vô luận là linh hồn hay là nhục thân đều có thể bảo tồn được tương đối hoàn hảo.
"Dì Lam, phục sinh người này chí ít cũng phải cần khoảng thời gian mười ngày nửa tháng, dì vẫn nên ở bên ngoài chờ cháu đi!"
Sau khi mời Tô Lam ra khỏi phòng, Diệp Trần lại bố trí ở xung quanh mấy tầng cấm chế, rồi mới bắt đầu động thủ.
Chỉ thấy, Diệp Trần trước tiên đặt Thất Diệp Hồi Tiên thảo ở trên đỉnh đầu của Diệp Thiên Ca rồi mới đưa tay điểm một cái vào mi tâm của Diệp Thiên Ca, phóng thích tàn hồn bị phong ấn kia từ trong nên hoàn cung ra ngoài.
Thông thường sau khi người đã chết thì thần hồn ly thể sẽ tiêu tán rất nhanh giữa thiên địa, tuy nhiên sau khi tàn hồn này của Diệp Thiên Ca bay ra cũng không có lập tức tán đi mà là bị gốc Thất Diệp Hồi Tiên thảo kia hấp dẫn, bắt đàu vây quanh tiên thảo xoay chầm chậm...
Hơn nữa, theo đạo tàn hồn kia vây quanh Thất Diệp Hồi Tiên thảo, đang không ngừng xoay tròn, vốn tàn hồn giống như mảnh vỡ, vậy mà bắt đầu dần dần thành hình!
Mà đây chính là năng lực của Thất Diệp Hồi Tiên thảo:
Chữ trị linh hồn!
Chớp mắt một cái, ba ngày trôi qua, tàn hồn ở dưới tác dụng của Thất Diệp Hồi Tiên thảo đã bắt đầu dần dần thành hình, hơn nữa trở nên càng thêm ngưng thực!
Nhưng Diệp Trần cũng không dám có chút sơ sẩy nào, ngay cả mí mắt cũng không có nháy qua một lần.
Bởi vì linh hồn là thứ quan trọng nhất của con người, cũng không được sơ suất một chút nào, một khi mắc phải sai lầm dù chỉ một chút thì tất nhiên sẽ sắp thành lại bại.
"Nói nhảm! Đối phương thế nhưng là Hoàng chí cao vô thượng của Huyết tộc! Nghe nói sớm ở trăm năm trước đó cũng đã là một trong những cường giả có cấp bậc Tiên nhân, vào năm đó một người chịu áp lực của Giáo Đình phương Tây, để Huyết tộc và Giáo Đình có thể có địa vị ngang nhau ở Âu châu, nhân vật bậc này, thực lực hôm nay chắc chắn càng khủng bố hơn!"
"Huyết Hoàng tuy rằng lợi hại nhưng Diệp Cuồng Tiên này giống như cũng không yếu a? Vì sao đến bây giờ cũng không dám lộ diện, điều này với tác phong trước kia của hắn quả thực không giống nhau a!"
...
Chẳng những trên diễn đàn thế giới bóng tối, tất cả đều nghị luộn sôi trào về việc này, ngay cả cao tầng các quốc gia cũng mật thiết chú ý tới động tĩnh ở thành phố Vân Châu.
Mà vào lúc này, ở phía trên đỉnh núi Everest, Huyết Hoàng Tra Lý Cửu Thế, trên người mặc một thân quần áo màu trắng, thân thể ngồi xếp bằng, lẳng lặng lơ lửng giữa không trung, trên người lóe ra những tia sáng yêu dị, băng tuyết ở xung quanh một khi tới gần sẽ tự động bị hòa tan.
Mặt khác, đằng sau Tra Lý Cửu Thế còn đứng ở đấy một người đàn ông trung niên da trắng vẻ mặt vô cùng cung kính.
"Diệp Cuồng Tiên bên kia còn chưa có động tĩnh gì sao?"
Tra Lý Cửu Thế mở miệng hỏi.
Người đàn ông trung niên da trắng kia vội vàng khom người hành lễ nói:
"Huyết Hoàng đại nhân, căn cứ theo thám tửu hồi bào, Dịch Sơn Hà của Thần Long vệ ở trong nhà Diệp Cuồng Tiên chờ hai ngày, tuy nhiên Diệp Cuồng Tiên kia dường như vẫn chưa có ý định thò đầu ra ngoài, hơn phân nửa là không dám giao thủ với Huyết Hoàng đại nhân ngài a?"
"Hừ!"
Tra Lý Cửu Thế lập tức hừ lạnh một tiếng, khẽ chau mày, "Chẳng lẽ tiểu tử này thật sự là sợ sao? Xem ra ta đã đánh giá cao hắn!"
"Đợi thêm ba ngày! Ba ngày sau, nếu như hắn còn không xuất hiện thì bản hoàng tự mình tìm tới nhà!"
P/S: Ta thích nào....Chương thứ 4