Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 579 : Ngươi bây giờ có thể đi ra!

Ngày đăng: 06:11 19/04/20


Chớp mắt một cái, Diệp Trần đã trở lại Vân Châu được hơn mười ngày.



Trong khoảng thời gian mười ngày này, Diệp Trần hoàn toàn đặt suy nghĩ lên việc chỉnh hợp lực lượng của tông môn.



Hắn trước sau từ bên trong những đệ tử đã có lựa chọn ra một nhóm ba người Lý Hạ Niên làm đệ tử thân truyền của chính mình, phân biệt truyền thụ cho bọn họ một loại công pháp tu luyện thích hợp nhất sau đó tự mình chỉ điểm thêm, làm cho thực lực của bọn hắn đột nhiên tăng mạnh.



Sau đó bắt đầu công khai chiêu thu đệ tử, đồng thời dựa theo hình thức tông môn trong Tu Chân giới, phân đệ tử trong môn phái làm ba cái đẳng cấp, phân biệt là:



Đệ tử hạch tâm, đệ tử nội môn và đệ tử ngoại môn.



Sau đó, lại thành lập Tàng Kinh Các, từ trong trí nhớ tám trăm năm kiếp trước của Diệp Trần, sưu tập trên trăm môn công pháp võ kỹ cùng thể ngộ tu luyện tâm đắc vân vân...



Sau khi chế tác những công pháp kinh nghiệm thể ngộ này thành tinh thần ngọc giản, đặt ở trong tàng kinh các, cung cấp đệ tử trong môn phái tham khảo tu luyện...



Phong cho Sở Phi Yên làm đệ nhất trưởng lão trông môn, vẫn như cũ chủ trì mọi chuyện lớn nhỏ trong sơn môn.



Phong Tuyết Cơ làm trưởng lão Chấp pháp đường, chuyên môn phụ trách quản thúc cách cư xử, lối sống của các đệ tử trong tông môn.



Lâm Vũ Y là đệ tử đầu tiên của Diệp Trần cũng chính là thủ tịch đại đệ tử Cuồng Tiên môn, ngay cả Lý Hạ Niên cũng phải gọi một tiếng là Đại sư tỷ.



Cùng lúc đó, hoàn thành việc xây dựng Ám Bộ, do Mân Côi phụ trách, chuyên môn thu thập tính báo từ thế lực khắp nơi, đây đối với cô ta đã từng là sát thủ quốc tế mà nói cũng coi như là ngựa quen đường cũ.



Đáng nhắc tới chính là thiên phú tu luyện của Mân Côi rất tốt, sau khi đạt được sự chỉ điểm của Diệp Trần, ở trong mười ngày ngắn ngủi đã bước vào hàng ngũ tu chân, tu vi tiến bộ thần tốc!



...



Tin tức Cuồng Tiên môn chiêu thu đệ tử, sau khi được truyền ra ngoài thì lập tức đưa tới oanh động trên toàn cầu.



Trong và ngoài nước, số lượng lớn kẻ yêu thích tu tiên chen chúc nhau mà tới.



Bởi vì người đến đây bái sư thực sự quá nhiều, cuối cùng Diệp Trần đành phải định ra ba cái nguyên tắc:



Thứ nhất, người Hoa Hạ được ưu tiên chiêu thu;




Tuy nhiên nói đến, ngay cả bản thân của Lữ Quốc Thắng cũng không tin, bản thân hắn là chuyên gia cao cấp nhất về não bộ, vậy mà không cách nào tra ra nguyên nhân gây bệnh của cô gái trước mắt này!



Chỉ có thể đánh giá, cô bé này đang ở trong trạng thái hôn mê sâu, nhưng não bộ thậm chí khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều không có bất kỳ dấu hiệu bệnh lý nào.



"Tô tiểu thư, đại nào này a là khí quan phức tạp nhất của cơ thể con người, có rất nhiều vấn đề không phải ở trong thời gian ngắn là có thể tra ra được rõ ràng, cho nên cô cần kiên nhẫn chờ đợi..."



Rơi vào đường cùng, Lữ Quốc Thắng cũng chỉ đành làm cái mềm mỏng, hy vọng có thể tạm thời lừa gạt được Tô Mạn.



Nhưng mà đúng vào lúc này, ngoài cửa bỗng nhiên vang lên tiếng tranh chấp ở ngoài cửa, "Tiên sinh, đây là phòng bệnh hồi sức, ngươi không thể tùy tiện..."



"Ầm!"



Sau một khắc, cửa phòng bệnh hồi sức đã bị người đẩy ra, sau đó, một tên thiếu niên ăn mặc quần áo thoải mái từ bên ngoài chậm rãi đi tới.



"Tiểu Trần!"



Nhìn thấy người này, mặt mũi Tô Mạn lập tức đầy vẻ sợ hãi lẫn vui mừng.



Khách không mời mà đến này bỗng nhiên chính là Diệp Trần.



Trong nội tâm của Lữ Quốc Thắng lúc này đang cố gắng kìm nén một mực khó chịu, nhìn thấy một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch xông vào thì lập tức tức giận có chỗ phát tiết, trực tiếp khiển trách:



"Anh là ai? Sao có thể tùy tiện đi vào phòng bệnh hồi sức? Tranh thủ thời gian đi ra ngoài cho tôi!"



Diệp Trần trước tiên nhìn Tiêu Nhược Hi trên giường bệnh một cái, sau khi xác nhận cô ta không có chuyện gì cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm, ngược lại liếc qua Lữ Quốc Thắng ở bên cạnh, thản nhiên nói:



"Bệnh của cô ta, ông không có khả năng chữa trị, ông bây giờ có thể đi ra ngoài!"



Hai mắt của Lữ Quốc Thắng trừng một cái, tức giận đến phổi đều muốn nổ, "Tôi không thể trị? Chẳng lẽ một tên tiểu tử vắt mũi còn chưa sạch như anh có thể trị được sao? Bớt gây rắc rối ở chỗ này đi! Tranh thủ thời gian đi ra ngoài cho tôi, bằng không tôi sẽ gọi bảo vệ!"



P/S: Ta thích nào....chương thứ 4.....