Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 630 : Nguy cơ mới

Ngày đăng: 06:12 19/04/20


Khi Diệp Trần lần nữa khôi phục lại ý thức, cảm giác khuôn mặt của mình như dán vào một nơi nào đó vô cùng mềm mại, hơn nữa còn tỏa ra một mùi hương thơm ngát mê người.



Diệp Trần mở hai mắt ra kiểm tra, đầu tiên đập vào mi mắt lại là một cái khe trắng như tuyết~~



Ước chừng sau một lúc lâu, lúc này Diệp Trần mới phản ứng lại, nguyên lai là mình đang nằm ở trong ngực Tô Mạn.



"Ừm ~ "



Diệp Trần kêu khẽ một tiếng, muốn từ trong ngực của Tô Mạn xích ra, lại phát hiện toàn thân bủn rủn bất lực, vừa mới ngẩng đầu thì lại lần nữa nặng nề rơi trở về trong ngực của Tô Mạn.



Lúc này Tô Mạn cũng đã phát giác ra động tĩnh, cúi đầu nhìn thấy Diệp Trần đã tỉnh, lập tức hết sức vui mừng, "Tiểu Trần, cuối cùng thì em cũng tỉnh lại! Thương thế trên người em rất nặng, chớ có lộn xộn!"



Diệp Trần đang định ngồi xuống, không nghĩ tới lại bị Tô Mạn mười phần cường thế ấn trở về.



Khuôn mặt Diệp Trần lập tức nhăn như đít khỉ dở khóc dở cười, không nghĩ tới hắn thế mà cũng có lúc yếu đuối đến như thế, ngay cả tay mơ vừa mới bước vào tu chân này cũng không phản kháng lại được!



Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, việc này thật ra thì cũng rất bình thường, lúc trước hắn liều mạng quá mức, trúng Thống Khổ Chi Nguyên, tâm trí cũng lớn hơn, một hơi vận chuyển Nghịch Sinh Bách Chuyển tầng thứ năm (thứ năm chuyển)!



Nếu như không phải hắn kịp thời ăn vào hai quả Phù Diêu tiên quả, chỉ sợ bây giờ có thể tỉnh lại được hay chưa cũng là một cái vấn đề.



Đã không phản kháng được, Diệp Trần cũng không động đậy nữa, dứt khoát yêu tâm thoải mái gối lên đôi sung mãn trước người Tô Mạn kia, bắt đầu quan sát tình huống xung quanh, "Chị Mạn, chúng ta đang ở đâu đây?"



Diệp Trần phát hiện, giờ phút này bọn họ chính là thân ở trong một cái phòng có phong cách rất cổ điển.



Tô Mạn nói:



"Nghe Tiểu Bạch nói thì nơi này gọi là Thái Sơ thành, em hôn mê cũng đã được một ngày một đêm!"



"Thái Sơ thành?"



Diệp Trần lập tức nhướng mày, "Nói như vậy chúng ta bây giờ còn đang ở Bồng Lai Tiên giới?"




Chúc Minh Phi nghe Diệp Trần hỏi vấn đề này, lúc này mới từ trong lúc khiếp sợ trước đó lấy lại tinh thần, thở dài một hơi nói:



"Tình huống rất không ổn! Nghe nói La Tiêu tông chủ Thái Ất môn và Thanh Dương Tử tông chủ Tiêu Dao phái sau khi trốn về tông môn đã liên hợp bốn đại tông môn cùng với mấy chục đại môn phái dưới quyền bọn họ ban bố lệnh truy nã trên toàn bộ Bồng Lai Tiên giới, bốn người chúng ta bây giờ đã trở thành kẻ địch chung số một của Bồng Lai Tiên giới!"



"Còn về phần truyền tống trận bên kia, bốn đại tông môn phái ra hơn mười tên cường giả cảnh giới Nguyên Anh, đồng dạng phòng vệ sâm nghiêm, chúng ta muốn rời khỏi Bồng Lai Tiên giới thì chỉ sợ không quá dễ dàng..."



Sau khi nghe Chúc Minh Phi kể lại xong, Diệp Trần cũng không thể không chau mày, nếu như ở lúc toàn thịnh chỉ có hơn mười cao thủ cảnh giới Nguyên Anh thì hắn đương nhiên sẽ không để vào mắt, lao thẳng tới giết ra ngoài là được.



Thế nhưng bây giờ thương thế của hắn chưa lành, thực lực giảm lớn cũng có chút lực bất tòng tâm.



Chúc Minh Phi lại nói:



"Diệp huynh đệ, bốn đại tông môn đã bắt đầu phái người đi lục soát thành, sớm muộn gì cũng sẽ lúc soát tới nơi này của chúng ta, ta nghĩ tới nghĩ lui, bây giờ cũng chỉ có một cái biện pháp..."



Diệp Trần lông mày nhíu lại, "Ngươi cứ nói thử xem!"



Chúc Minh Phi hít sâu một hơi nói:



"Ta phụ trách dụ những tên cao thủ trông coi Truyền Tống trận kia đi, Diệp huynh đệ ngươi mang theo Tô cô nương và đệ đệ của ta nhân cơ hội này rời khỏi Bồng Lai Tiên giới a!"



Rất rõ ràng, Chúc Minh Phi định dùng biện pháp giương đông kích tây tranh thủ thời gian cho bọn họ



Chúc Tiểu Bạch cũng hiểu ra ý đồ của ca ca mình, trên khuôn mặt nhỏ nhắn lập tức lộ ra vẻ lo lắng.



Diệp Trần trầm ngâm một lát, sau mới chậm rãi nói:



"Đây đúng là một cái biện pháp, chỉ có điều, phụ trách nhiệm vụ dẫn những cao thủ kia ra, nhất định phải để ta tới làm, bởi vì mục tiêu chủ yếu của bọn họ là ta mà không phải ngươi!"



P/S: Ta thích nào...chương 1 nha....