Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 67 : Mọi người chất vấn

Ngày đăng: 06:03 19/04/20


Tên tuổi của thẻ vàng đen, kiếp trước hắn cũng từng ngh nói qua, chỉ có điều từ trước tới nay chưa từng thấy, hơn nữa lúc trước Tào Khôn tiện tay tặng cho hắn một tấm thẻ như vậy, hắn căn bản không có nghĩ quá nhiều, còn tưởng rằng chính là một tấm thẻ ngân hàng rất bình thường mà thôi.



"Không có khả năng! Nó là một đứa nhà quê, làm sao lại có loại thẻ vàng đen quý giá như vậy! Cái thẻ này chắc chắn là giả! Giả!"



Lý Thục Phương không thể nào tiếp thu được sự thật này, trực tiếp hét lớn.



"Có phải là giả hay không, thử một chút không phải sẽ biết sao?"



Không biết ai nhỏ giọng nói một câu, ánh mắt của mọi người, tất cả lập tức đồng loạt nhìn về phía tấm thẻ vàng kim.



Dù sau đây chính là thẻ cao cấp nhất được xung là thẻ chi vương trong truyền thuyết, cũng khó trách làm cho lòng hiếu kỳ của mọi người tăng cao.



Nhân viên phụ trách quét thẻ kia, trong tay cầm thẻ vàng đen mà Diệp Trần đưa tới, bàn tay nhỏ cũng không thể không run lên nhè nhẹ.



"Tích!"



Máy Pos phát ra âm thanh, nhắc nhở đã quét thẻ thành công, căn bản không cần điền mật mã vào, bởi vì tấm thẻ này căn bản cũng không có thiết lập mật mã!



Thấy cảnh này, Lý Thục Phương hai mắt lập tức sáng lên, dường như nghĩ tới điều gì, vẻ mặt lập tức hưng phấn nói:



"A, tôi hiểu được! Tấm thẻ này căn bản không phải là của ngươi! Mà là ngươi nhặt được hoặc là trộm được có đúng hay không! Trên thẻ này không có thiết lập mật khẩu, cho nên ngươi dám sử dụng lung tung, ngươi đây là phạm pháp! Là tội chiếm đoạt! Ta muốn để cảnh sát tới bắt ngươi!"



Nghe được kiểu nói này của Lý Thục Phương, mọi người nhất thời thi nhau cảm thấy có đạo lý.



Dù sao, cách ăn mặc của Diệp Trần thực sự quá bình thường, mà chủ nhân của cái thẻ vàng đen này, gần như mỗi một vị trên người đều có mấy chục ức, hơn nữa đều là đại nhân vật uy chấn một phương! Làm sao lại có thể là một thiếu niên bình thường như thế?



Đúng lúc này, ở trong đám người bỗng nhiên có một người đàn ông trung niên đi ra,



"Không cần báo cảnh sát, ta chính là cảnh sát!"



Người đàn ông trung niên này vừa mới đi ra, trong những người xung quanh, lập tức có người hô lên,



"Ồ! Đây không phải là Từ Thanh phó cục trưởng cục thành phố Vân Châu chúng ta sao?"




"Diệp tiên sinh, hôm nay làm sao mà ngài đột nhiên nhớ tới gọi điện thoại cho tôi vậy?"



Đầu bên kia điện thoại truyền đến giọng nói tràn ngập sự ngạc nhiên của Tào Văn.



Diệp Trần cũng không nói nhảm, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, đem chuyện này đại khái nói một lần.



Tào Văn nói ngay:



"Diệp tiên sinh, ngài chờ một lát! Đợi ta nói chuyện này cho chú tư của ta biết, mười phút sau chúng ta sẽ chạy tới!"



Cúp điện thoại xong, Diệp Trần hướng về phía Từ Thanh thản nhiên nói:



"Chủ nhân của tấm thẻ này, mười phút sau sẽ tới!"



Mọi người thấy Diệp Trần nói đầy tự tin, lập tức trao đổi ầm ĩ một lần nữa,



"Chẳng lẽ tấm thẻ vàng đen này thực sự là người khác cho hắn sao?"



"Điều này sao có thể! Phóng tầm mắt toàn bộ Vân Châu, người có tư cách có được tấm thẻ này, cũng chỉ có ba người mà thôi!"



"Vô luận là Lâm gia vị kia Lâm lão, hay là Đường gia Đường lão, và thành nam Tào Tứ Gia, vị nào đều không phải là đại nhân vật uy danh hiển hách, làm sao có thể bởi vì một cuộc điện thoại của hắn mà chạy tới?"



"Không sai! Không sai! Tiểu tử này chém gió không sợ gió làm đau lưỡi, đợi kết quả lúc nữa nhìn xem hắn rốt cuộc như thế nào!"



...



Vốn Lý Thục Phương thấy Diệp Trần tự tin như vậy, còn có chút nghi ngờ không thôi, nghe được tiếng nghị luận của mọi người, lập tức hoàn toàn yên lòng,



"Đứa nhà quê không biết trời cao đất rộng, ta xem ngươi còn có thể liều chết tới khi nào!"



P/S: Ta thích nào....