Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 726 : Con kiến hôi thì vẫn là con kiến hôi
Ngày đăng: 06:13 19/04/20
"Quá cường đại!"
"Vị Huyết công tử này không hổ là thiên tài đệ nhất tinh vực Cự Môn a!"
"Tiểu tử kia chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ!"
...
Hoàn toàn không có người cho rằng một tiểu tử chỉ có cảnh giới Kim Đan có thể sống sót dưới công kích của Huyết Vô Ảnh.
"Diệp Trần ca ca..."
Tiểu nha đầu Linh Khê sớm đã lệ rơi đầy mặt, không dám ngẩng đầu nhìn.
Tuy nhiên, sau một lúc lâu, "Cái gì!"
"Tiểu tử kia vậy mà không chết?"
"Điều này sao có thể!"
...
Kèm theo tiếng kinh hô của mọi người thì ngay sau đó một giọng nói mà Linh Khê vô cùng quen thuộc đột nhiên vang lên, "Ngươi chỉ có chút năng lực đó thôi sao? Quả đúng là con kiến hôi!"
Linh Khê một mực cúi đầu không dám nhìn, thân thể mềm mại lập tức chấn động, sau đó đôi mắt đẹp tỏa sáng, "Đây là...giọng nói của Diệp Trần ca ca? Diệp Trần ca ca không chết?"
Linh Khê vội vàng ngẩng đầu nhìn lên, chỉ thấy đạo thân ảnh thiếu niên gây gò kia vẫn đang vô cùng lạnh nhạt đứng ở nơi đó, thậm chí đều không có nhúc nhích chút nào!
"A! Diệp Trần ca ca thật là lợi hại!"
Linh Khê lập tức hưng phấn đến nỗi mà muốn nhảy dựng lên.
Mà Linh Vận ở một bên thì liều mạng lắc đầu, mặt mùi đầy vẻ khó có thể tin, "Thực lực của hắn...vậy mà mạnh như vậy! Điều này sao có thể?"
Nàng ta vốn cho là, Diệp Trần chỉ là một nhân vật nhỏ không có danh tiếng, thế nhưng cũng không nghĩ tới, thế mà có thể chống đỡ được một kích cường đại của Huyết Vô Ảnh.
Không chỉ riêng Linh Vận choáng váng, thành chủ và các cao thủ của Hắc Nham thành tất cả đều choáng váng.
Liễu Vân Phi cũng không thể không chau mày, trong đôi mắt đều là vẻ kinh ngạc.
Một quyền này, nhìn qua nhẹ nhàng, không có một chút lực đạo nào, giống như là hài nhi mới vừa học được cách vung quyền, giống như không có bất luận chỗ kỳ lạ nào.
Tuy nhiên, chính là một đòn cảm giác yếu như vậy tung ra:
Ầm ầm!
Bành!!
Thần bi to lớn kia lấy tư thái nghiền ép rơi đập ở trên đỉnh đầu Diệp Trần vậy mà ầm vang vỡ vụn!
Bản thể Huyết Ngục Thần Bi càng là bay thẳng ra ngoài.
Mà cùng lúc đó, chủ nhân của Huyết Ngục Thần Bi, Huyết công tử bỗng nhiên cảm nhận được một cỗ lực lượng phản phệ cường đại!
Sau đó thì cả người lập tức giống như diều đứt dây, trực tiếp bay ngược ra ngoài, đồng thời trong miệng điên cuồng phun ra một ngụm máu tươi.
"Không!! Đây không có khả năng!"
Thân thể Huyết Vô Ảnh ở trên không trung lập tức phát ra một tiếng hét giận dữ không cam lòng.
Phải biết, tuy rằng Huyết Ngục Thần Bi của hắn còn chưa có luyện hóa hoàn toàn, thế nhưng dựa theo món pháp bảo này, hắn cho dù là đối mặt với những trưởng lão trong tông môn kia đều có thể không rơi vào thế hạ phong.
Thế nhưng bây giờ, hắn thế mà bị một tên tiểu tử chỉ có cảnh giới Kim Đan, trong tay không một tấc sắt đánh bại?
Kết quả này, qảu thực buồn cười không nói ra được, nhưng hết lần này tới lần khác lại chân thật như vậy!
"Con kiến hôi thì vẫn là con kiến hôi, coi như có pháp bảo tốt đi chăng nữa cũng không trái được ý trời!"
Ngay tại lúc Huyết Vô Ảnh sấp mặt vào đất, tinh thần còn chưa có thoát khỏi trạng thái bị đả kích to lớn vì thảm bại, một giọng nói lạnh nhạt đột nhiên ghé vào vào vang lên trong lỗ tai của hắn.
"Trốn!"
Toàn thân Huyết Vô Ảnh khẽ run rẩy, theo bản năng quay người muốn từ dưới đất bò dậy sau đó nhanh trốn.
Tuy nhiên, vào lúc này, hắn đột nhiên cảm thấy ngực trầm xuống, và một chân rơi xuống ngực hắn, hung hăng giẫm hắn về dưới mặt đất!
P/S: Ta thích nào...cảm ơn các bạn đã ủng hộ KP và TLT