Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 759 : Vì sao cứ nhất định phải ép ta?

Ngày đăng: 06:14 19/04/20


"Ta không có nghe nhầm chứ? Hắn thế mà dám nói như vậy với Đồ Tô gia chủ?"



"Tuy nhiên hắn vừa rồi vậy mà có thể dễ dàng ngăn cản được một kích của Đồ Tô gia chủ, đây cũng không phải là tu sĩ cảnh giới Kim Đan bình thường có thể làm được!"



"Chẳng lẽ hắn che giấu tu vi? Thế nhưng trên người hắn sử dụng rõ ràng là lực lượng cảnh giới Kim Đan a!"



...



Mọi người đã cảm thấy sợ hãi thán phục, đồng thời lại trăm mối vẫn không có cách giải.



Mà Đồ Tô Huyền kia sớm đã tức giận đến phổi đều muốn nổ tung, tuy rằng hắn cũng cảm thấy người trẻ tuổi trước mắt kia dường như có chút tà môn, tuy nhiên cũng không cho rằng, một tên tiểu tử cảnh giới Kim Đan sẽ là đối thủ của mình.



Chỉ là một tên tiểu bối cũng dám nói tha chính mình, chính mình gia chủ Đồ Tô gia này từ lúc này trở nên không đáng giá như vậy?



"Tiểu tử! Ngươi muốn chết!!"



Oanh!



Đồ Tô Huyền trong cơn giận dữ, khí tức bỗng nhiên dâng lên, toàn bộ phòng khách xung quanh vậy mà đều ầm vang vỡ vụn, thậm chí phía trên phòng đấu giá cũng đột nhiên xuất hiện một cái lỗ thủng rất lớn!



Toàn bộ Thiên Tàng các bị một cơn chấn động mạnh, dường như lúc nào cũng có thể sụp đổ.



Mà vào lúc này, khoảng chừng trên vạn người ở bên trong phòng đấu giá rộng lớn, ngoại trừ số rất ít mấy vị và Đồ Tô Huyền có đẳng cấp bá chủ ra, tất cả những người còn lại đều có vẻ mặt đầy kinh ngạc, thi nhau lui lại tới nơi an toàn, thậm chí một số tên nhát chết đã chạy khỏi phòng đấu giá trước.



"Đây chính là uy năng của Hóa Thần thiên quân sao? Quả nhiên đáng sợ a!"



"Nghe nói Đồ Tô gia chủ mặc dù chỉ là nửa bước Hóa Thần thế nhưng thực lực đã đủ để so sánh với Hóa Thần thiên quân chân chính, ở toàn bộ cao thủ bên trong Vân Đan thành thì thực lực đủ để đứng ở top mười vị trí đầu!"



"Dưới Hóa Thần đều là giun dế, tiểu tử kia dường như chỉ có cảnh giới Kim Đan cũng dám khiêu chiến với Đồ Tô gia, ta thấy đợi lát nữa hắn chết cũng không biết chết như thế nào luôn!"



...



Mọi người bàn tán sôi nổi, tất cả mọi người gần như nhìn về phía Diệp Trần, trong ánh mắt của họ đều hiện lên một bộ cười trên nỗi đau của người khác.



Duy chỉ có Lãnh Thiền Y, mặt mũi đầy vẻ lo lắng, sau khi xoắn xuýt một phen, dưới chân bỗng nhiên dừng lại, thân thể mềm mại hơi chao đảo một cái thì ngăn ở trước người Diệp Trần.



"Đồ Tô gia chủ, xin nghe vãn bối một lời!"




Một đạo bóng mờ vào vàng kim đột nhiên dâng lên ở trên người Đồ Tô Huyền.



Trong nháy mắt, toàn bộ phòng đấu giá đều bị khí tức cường đại của Đồ Tô Huyền kia vọt thẳng bay lên, lập tức hóa thành bột mịn.



Nếu không phải những người này ở đây đều là tu chân giả thì chỉ sợ tất cả đều bị chôn sống ở bên dưới.



Mọi người của Thần Tàng các thì càng là vẻ mặt một tên so với một tên khó coi, bọn họ vốn muốn mượn nhờ cơ hội lần này đến để đề thăng danh vọng của Thiên Tàng các.



Thế nhưng làm thế nào cũng không nghĩ tới, chuyện vậy mà phát triển đến mức ngoài mong đợi không ai không biết đến thế này!



Đối mặt đối với Đồ Tô Huyền đã ở vào trạng thái bùng nổ, bọn họ lại nào dám mở miệng ngăn cản?



"Tiểu tử! Chịu chết đi!"



Đồ Tô Huyền lơ lửng giữa không trung, cúi đầu nhìn xuống Diệp Trần ở phía dưới giống như nhìn xuống một con kiến hôi.



Ầm!



Ở đạo bóng mờ màu vàng kim phía trên Đồ Tô Huyền vậy mà lại xuất hiện đao mang to lớn màu đỏ, hướng Diệp Trần hung hăng bổ xuống dưới!



"A!"



Lãnh Thiền Y ở sau lưng Diệp Trần thấy cảnh này thì vẻ mặt lập tức như màu đất, theo bản năng hướng phía sau nhanh chóng lùi lại.



Hết cách rồi, một đao kia của Đồ Tô Huyền thật sự là quá mạnh!



Nàng ta không tin lấy thực lực của Diệp Trần còn có thể đỡ được, thậm chí ngay cả nàng đều có khả năng sẽ bị liên lụy cho nên nàng chỉ có thể tránh ra, đây hoàn toàn là theo phản ứng của bản năng.



"Mau tránh ra!"



Lãnh Thiền Y ở trong quá trình nhanh lùi lại đồng thời còn nhịn không được hướng Diệp Trần nhắc nhở một câu.



Đáng tiếc, Diệp Trần giống như không có nghe thấy, vẫn như cũ lẳng lặng đứng im ở nơi đó không nhúc nhích một chút nào, thậm chí từ đầu đến cuối ngay cả mí mắt đều không có nhấc lên một chút, hai mắt buông xuống, "Ta vốn không muốn giết người, vì sao cứ nhất định phải ép ta?"



P/S: Ta thích nào....chương 3