Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 807 : Ta chính là Diệp Trần

Ngày đăng: 06:15 19/04/20


"Ừm?"



Diệp Trần vừa xuất hiện, Tuyệt Vô Địch trong nháy mắt đã cảm ứng được khí tức trên người Diệp Trần chính là của người trước đó giết chết Hàn Nguyệt!



"Ngươi chính là Diệp Trần?"



Thân thể Tuyệt Vô Địch nhoáng một cái đi tới trước mặt Diệp Trần, hai mắt gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, giọng nói cuồn cuộn giống như Cửu Thiên Thần lôi, ngay cả toàn bộ đài cao đều rung nhẹ một trận.



Mà động tĩnh bên này cũng lập tức hấp dẫn ánh mắt của mọi người, duy chỉ có mấy nam nữ cao ngạo lạnh lùng ngồi ở vị trí trung ương hẳn là mấy vị tồn tại trên bảng Thiên Kiêu xếp hạng khá cao, vẫn như cũ ngồi ngay ngăn ở chỗ đó, giống như không có nghe được gì.



Mà Diệp Trần nghênh tiếp ánh mắt Tuyệt Vô Địch thì hai mắt không thể không híp một cái:



Lúc trước hắn đã sớm dự liệu được, chắc chắn sẽ gặp phải Tuyệt Vô Địch cho nên cũng không ngoài ý muốn.



Chỉ có điều, dựa theo kế hoạch lúc trước của hắn, cũng không có nghĩ tới, nhanh như vậy đã đối đầu với người này.



Bởi vì hắn không nghĩ tới lần khảo hạch vào cửa này vậy mà phá tan tất cả nội tình của mọi người, hơn nữa chỉ có một trăm cái danh ngạch có thể tiến vào Mê La Tinh Hải.



Cho dù hắn báo ra một cái tên giả, Tuyệt Vô Địch dùng phương pháp loại trừ cũng có thể khóa chặt hắn!



Tuy nhiên, cũng đã gặp thì cũng đã gặp rồi, hắn cũng sẽ không e ngại điều gì.



"Không sai, ta chính là Diệp Trần!"



Hai tay Diệp Trần chắp sau lưng, đối mặt với khí thế áp bách mạnh mẽ của Tuyệt Vô Địch, một mặt bình tĩnh lạnh nhạt.



"Chính là ngươi nói, không chỉ muốn giết ta, còn muốn diệt đi toàn bộ Kình Thương tông?"



Tuyệt Vô Địch thấy Diệp Trần đối mặt với khí thế áp bách của mình, lại còn có thể bình tĩnh như vậy, lông mày cũng không thể không hơi nhíu, lần nữa lạnh lùng mở miệng nói.



Oanh!




Trong mấy người này có một nữ tử duy nhất lập tức phát ra một tiếng cười yêu kiều, cười ha hả nói:



"Nếu như các ngươi nói thêm gì nữa, chỉ sợ Yếu sư huynh liền muốn quyết đấu một trận với Tuyệt Vô Địch!"



Nữ tử này tên là Phong Hoa Vũ, đứng thứ sáu trên bảng Thiên Kiêu.



Mê La Tinh Hải mở ra lần này, thiên kiêu xếp hạng mười vị trí đầu trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu, tổng cộng có bảy người tới, ngoài Long Thần đứng đầu bảng và người đứng thứ hai Lạc Huyền Băng ra thì năm người còn lại toàn bộ cũng đã ở nơi này.



Mấy người cười cười nói nói, căn bản không có coi xung đột giữa Tuyệt Vô Địch và Diệp Trần ra gì.



Dù sao thì theo như suy nghĩ của bọn hắn, Tuyệt Vô Địch thế nhưng là tồn tại có cùng một cái đẳng cấp với bọn hắn, còn về phần gọi là Diệp Trần kia, chẳng qua chỉ có cảnh giới Nguyên Anh, một tên tiểu nhân vật không có chút danh tiếng nào, căn bản không đáng để bọn họ chú ý.



Tuy niên mà nói nói đi cũng phải nói lại, đối mặt với khí thế áp bách mạnh mẽ kia của Tuyệt Vô Địch, Diệp Trần cũng hoàn toàn chính xác cảm nhận được áp lực trước nay chưa từng có!



Tuyệt Vô Địch này không hổ là thiên tài xếp hạng mười vị trí đầu trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu, tu vi tuy rằng chẳng qua cũng chỉ mới cảnh giới Hóa Thần trung kỳ mà thôi thế nhưng so với tu sĩ cảnh giới Hóa Thần trung kỳ bình thường thì cường đại hơn rất rất nhiều!



Thậm chí Diệp Trần không hoài nghi chút nào, giống như đặc sứ Vô Cực tông trước đó có cảnh giới nửa bước Phản Hư, chỉ sợ ngay cả một chiêu của Tuyệt Vô Địch cũng không ngăn cản nổi!



Diệp Trần có thể chắc chắn trăm phần trăm, nếu như dưới tình huống không sử dụng bí thuật Nghịch Sinh Bách Chuyển và Diệt Thế Ma đao hai cái lá bài tẩy lớn này, hắn tuyệt đối không phải là đối thủ của Tuyệt Vô Địch!



Thậm chí cho dù hắn sử dụng hết mọi át chủ bài, thì loại thiên kiêu tuyệt thế như Tuyệt Vô Địch chẳng lẽ cũng không có lá bài tẩy của mình sao?



Bởi vậy, cho dù dưới tình huống hắn sử dụng hết mọi lá bài tẩy, ai thắng ai thua cũng rất khó mà đoán được!



Nhưng, mức độ đã tới thế này rồi, nên cuối cùng đối mặt vẫn phải đối mặt!



Tuy nhiên, ngay vào lúc Diệp Trần âm thầm vận chuyển chân nguyên trong cơ thể chuẩn bị liều chết chiến một trận với Tuyệt Vô Địch thì bỗng nhiên một giọng nói thâm trầm từ trên trời cao truyền đến: "Khoan động thủ đã!"



P/S: Chương 3....ta thích nào....