Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 821 : Ta không bằng hắn!
Ngày đăng: 06:15 19/04/20
"Nhạc sư huynh! Chúng ta hay là tranh thủ thời gian rút lui đi! Nếu như tiếp tục đánh thì những người như chúng ta, hôm nay sợ rằng sẽ phải chết ở nơi này a!!"
Diệp Trần vừa mới nhẹ nhàng đi tới gần thì nghe được bên trong chiến trường truyền đến từng tiếng hô hoán.
"Đúng vậy! Nhạc sư huynh, những người như chúng ta đối phó với một con Băng Giáp Mãnh Tượng thì đã là cực hạn rồi, bây giờ lại phải đối phó hai con, căn bản không phải chúng ta có thể ngăn cản!"
"Vẫn là tranh thủ thời gian bóp nát ngọc giản truyền tống, nhanh chóng rời khỏi nơi này đi!"
Năm người trong một nhóm này, người cầm đầu kia được mọi người gọi là "Nhạc sư huynh", là một tên nam thanh niên dung mạo có chút tuấn mỹ, khóe miệng hơi nhếch lên, làm cho người ta một loại cảm giác công tử nhà giàu bất cần đời.
Hóa ra người này bỗng nhiên chính là Nhạc Vô Kỵ xếp hạng thứ năm trên bảng Bách Niên Thiên Kiêu, là thiếu chủ của Tinh Thần thương minh một trong tam đại thương minh của Tu Chân giới, thân phận và địa vị cũng không kém hơn so với Tuyệt Vô Địch bao nhiêu, hơn nữa nhất là và đặc biệt được biết đến là người rộng rãi.
Đối mặt với với bốn người khổ sở cầu xin còn lại, vẻ mặt Nhạc Vô Kỵ lạnh lùng, lập tức quát lạnh nói:
"Không cho phép đi! Các ngươi chỉ cần có thể phối hợp kiếm chế lại con Băng Giáp Mãnh Tượng đực này, là ta có thể giết chết con mái cái kia, chỉ cần các ngươi giúp ta lấy được yêu đan của Băng Giáp Mãnh Tượng, Nhạc Vô Kỵ ta hứa hẹn chỗ tốt cho các ngươi trước đó lại nhiều hơn gấp đôi!"
Nhạc Vô Kỵ dứt lời thì muốn hướng con Băng Giáp Mãnh Tượng đã bị trọng thương kia đáh tới.
Nhưng không ngờ:
"Ngao!!!"
Con Băng Giáp Mãnh Tượng đực kia hình như cũng đã nhận ra được dụng ý của Nhạc Vô Kỵ, lập tức ngửa mặt lên trời gào thét một tiếng, dường như đã thực sự vô cùng tức giận rồi!
Bạch bạch bạch!
Bốn người cùng nhau vây công con Băng Giáp Mãnh Tượng đực kia lập tức bị buộc phải lùi lại liên tục.
"A!!!"
Theo một tiếng kêu thảm thiết vang lên, một người trong đó bởi vì không kịp né tránh lại bị một cước của con Băng Giáp Mãnh Tượng kia đạp trúng, trong nháy mắt chết ở dưới bàn chân khổng lồ của con Băng Giáp Mãnh Tượng này!
"Cái gì!"
"Ngao!!"
Con Băng Giáp Mãnh Tượng giống đực đang nổi cơn điên kia rõ ràng không ngờ tới, thế mà lại có người sẽ đánh lén nó, hơn nữa trực tiếp đánh vào chỗ yếu hại của nó, lại phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương và rồi đột nhiên chui ra khỏi mặt đất, thân hình của nó giống như một ngọn núi to lớn, đột nhiên đạt tới độ cao gần trăm mét, và từ trong hố sâu kia nhảy ra ngoài.
Tuy nhiên, cái bóng người kia vẫn như cũ vẫn bám chặt vào đầu con Băng Giáp Mãnh Tượng kia, cũng không bị nó hất ra.
Hóa ra, ở trên đầu Băng Giáp Mãnh Tượng, có một chỗ lõm ở giữa hai cái sừng, chính là nơi dễ bị tổn thương nhất ở khắp toàn thân từ trên xuống dưới của Băng Giáp Mãnh Tượng!
Vừa rồi, Diệp Trần đột nhiên đánh lén, một lần hành động đánh trúng vào vị trí kia, đã phá vỡ phòng ngự của con Băng Giáp Mãnh Tượng này!
"Chết đi!!"
Diệp Trần và con Băng Giáp Mãnh Tượng này đều ở trên không trung, Diệp Trần bỗng nhiên quát khẽ một tiếng, trong lòng bàn tay đã dính máu thịt của Băng Giáp Mãnh Tượng bỗng nhiên xuất ra hỏa diễm có màu đỏ tươi.
"Ngũ Muội chân hỏa! Toàn bộ triển khai!"
Hô!!
Sau khi phòng ngự của nó bị Diệp Trần phá vỡ, Ngũ Muội chân hỏa trong nháy mắt dọc theo huyết nhục kinh mạch của Băng Giá Mãnh Tượng, trong nháy mắt lan tràn đến trên dưới toàn thân nó!
"Ngao!!!"
Lại là một tiếng kêu thảm thiết thê lương nữa, vang vọng thật lâu không thôi giữa toàn bộ thiên địa!
Nhạc Vô Kỵ ở phía dưới, trong ánh mắt vô cùng kinh ngạc, con Ma Giáp Mãnh Tượng kia từng để cho hắn bắt đầu sinh thoái ý, vậy mà toàn thân bắt đầu bốc cháy lên ngọn lựa vô cùng nóng!
Gần như chỉ trong chớp mắt, thân hình khổng lồ giống như ngọn núi lớn kia lại bị hỏa diễm kia đốt cháy không còn, thứ còn lại duy nhất chỉ là một viên hạt châu sáng chói, được cái bóng trên không trung vung tay lên và bắt được, đó rõ ràng là yêu đan của con Ma Giáp Mãnh Tượng!
"Ngũ Muội chân hỏa? Không nghĩ tới Long lão đại ở trình độ khống chế hỏa diễm vậy mà cũng có cảnh giới như thế!"
P/S: Ta thích nào...chương 2