Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 826 : Thần tốc
Ngày đăng: 06:15 19/04/20
Chỉ thấy người này có thân hình cao lớn khôi ngô, trên người hiện ra một cỗ sát khí nồng đậm, lúc này đang ngồi ở trên tảng đá gần với tượng đài kia nhất, hơn nữa quanh thân được bảy đạo kiếm khí như ẩn như hiện vây quanh ở chính giữa...
Thiên Tàn cửu thức thật ra thì đại biểu cho chín loại kiếm ý!
Xung quanh thân thể người này có sáu đạo kiếm ý uốn lượn, hiển nhiên đã lĩnh ngộ được thức thứ bảy, ở bên trong mười mấy người trước mắt này cũng là người có ấp độ lĩnh ngộ cao nhất!
Mà người này cũng không phải là ai khác, bỗng nhiên chính là Tuyệt Vô Địch trước đó giao thủ với Diệp Trần!
Diệp Trần nhìn thấy người nọ, hai mắt không thể không khẽ híp lại một cái, sâu trong đôi mắt hiện lên một vệt sát ý:
"Không nghĩ tới, thế mà lại gặp phải tên này ở chỗ này! Không bằng ta thừa cơ giết hắn, chấm dứt hậu hoạn!"
Ngay vào lúc Diệp Trần đang chuẩn bị động thủ.
Oanh!
Trên người Tuyệt Vô Địch đột nhiên phát ra một đạo hào quang sáng chói!
Tính cả toàn bộ đỉnh núi cũng đi theo đó mà hơi lắc lư một trận.
Những người xung quanh vốn cũng đều đang chìm vào trong việc lĩnh hội kiếm pháp, lập tức thi nhau mở hai mắt ra, mặt mũi tất cả đều đầy vẻ không thể tưởng tượng nổi hướng về phía Tuyệt Vô Địch nhìn lại, đồng thời bàn tán sôi nổi:
"Xem ra Tuyệt sư huynh dường như đã lĩnh hội đến thức thứ tám!"
"Tuyệt sư huynh không hổ là nhân vật thiên tài xếp hạng mười vị trí đầu trên bảng Thiên Kiêu, ta nhớ được pháp bảo binh khí của hắn là Hoàng Kim Thánh thươnga? Không nghĩ tới ở trên kiếm pháp vậy mà cũng có trình độ cao như thế a!"
"Ngắn ngủi thời gian nửa ngày thì đã lĩnh hội đến thức thứ tám, theo không kịp! Thật theo không kịp a!"
...
Ở bên trong tiếng bàn tán sợ hãi thán phục của mọi người, trên đỉnh đầu Tuyệt Vô Địch quả nhiên lại bắt đầu có thêm một đạo kiếm khí như ẩn như hiện chậm rãi dâng lên!
Chính như mọi người nói, tình trạng trước mắt của Tuyệt Vô Địch rõ ràng là đã lĩnh hội được thức thứ tám!
Hô!
Sau khi thành công lĩnh hội đến thức thứ tám, Tuyệt Vô Địch bỗng nhiên mở hai mắt ra, gần như trong nháy mắt đã nhận ra được khí tức của Diệp Trần thì lập tức bỗng nhiên ngẩng đầu, gắt gao nhìn chằm chằm Diệp Trần, sau khi đánh giá ở trên người hắn một phen thì lập tức cười lạnh, trên mặt hiện ra vẻ trào phúng:
Tuy nhiên, lại qua một lát, xung quanh lại vang lên một trận âm thanh xao động.
"Đã là thức thứ hai! Thật nhanh!!"
"Hình như tốc độ còn nhanh hơn so với thức thứ nhất!"
"Đây cũng quá nghịch thiên a?"
"Quả thực không thể tưởng tượng nổi!"
...
Tuyệt Vô Địch không thể không mở hai mắt ra một lần nữa, quả nhiên thấy trên đỉnh đầu Diệp Trần đã xuất hiện đạo kiếm khí thứ hai!
"Điều này sao có thể!!"
Trên mặt Tuyệt Vô Địch không thể không hiện ra vẻ kinh ngạc, tâm thái cả người lập tức trở nên không ổn định.
"Không được! Ta tuyệt không thể vị hắn làm ảnh hướng! Nói không chừng lúc trước hắn đã từng tu luyện qua môn kiếm pháp này, cho nên mới có thể tìm hiểu nhanh như vậy, đúng! Chắc chắn là như vậy!!"
Tuyệt Vô Địch ở trong lòng đang không ngừng an ủi chính mình, hy vọng có thể để cho tâm thần của mình ổn định lại, sau đó tiếp tục dốc lòng lĩnh hội thức thứ chín của Thiên Tàn kiếm pháp.
Tuy nhiên chẳng mấy chốc hắn phát hiện, chính mình căn bản không làm được!
Bởi vì ở một bên khác, tốc độ lĩnh hội của Diệp Trần vậy mà càng lúc càng nhanh!
Thức thứ ba... Thức thứ tư... Thức thứ năm...
Không đến thời gian nửa giờ, Diệp Trần thế mà đã giống như ngồi trên tên lửa, một lần hành động lĩnh hội đến thức thứ bảy, mắt thấy ngay lập tức sẽ đuổi kịp Tuyệt Vô Địch.
Tuyệt Vô Địch rốt cuộc ngồi không yên!
"Tiểu tử đáng ghét! Ngươi hôm nay phải chết!!"
P/S: Ta thích nào....chương 2