Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 86 : Bán Linh khí
Ngày đăng: 06:03 19/04/20
Tuy rằng lấy thực lực của Diệp Trần hôm nay, đã không cần pháp khí tới phòng thân, nhưng hắn muốn vì người thân, bạn bè chế tạo pháp khí phòng thân cho họ, còn muốn vì Thanh Long đại trận của mình, tìm kiếm một số ngọc thạch cực phẩm, các loại hình nguyên vật liệu vẫn rất cần thiết.
Dưới sự dẫn đường của đại Tráng và a Hổ, một nhóm bốn người rất nhanh đã đi tới cái phòng đấu giá dưới mặt đất kia.
"Truyền ngôn nói ở chỗ sâu trong ngọn núi lớn kia, gần Everest có mộ huyệt của tiên nhân, cho nên thường xuyên có người tiến vào trong đó thám hiểm tìm kiếm bảo vật, mà một số người sau khi tìm được bảo bối, sẽ tới phòng đấu giá dưới mặt đất này để đấu giá..."
"Nghe nói phòng đấu giá dưới mặt đất này, có Quỷ Linh tông ủng hộ phía sau, cho nên không có người nào dám nháo sự ở chỗ này!"
Đại Tráng và a Hổ, hai người này như là hiến vật quý, thay phiên nhau giới thiệu tình huống với Sở Phi Yên, Sở Phi yên thì thuận miệng hùa theo.
Bốn người tới trước cửa phòng đấu giá dưới mặt đất, mỗi người gia 1000 đồng tiền phí vào cửa, bảo an ở cổng lúc này mới cho qua.
Tiến vào bên trong, chỉ thấy bên trong rất đơn sơ, ở giữa có một cái bàn đấu giá hình tròn, xung quanh thì có một số cái bàn, tuy nhiên người ở bên trong thế mà không ít, có khoảng chừng gần trăm người!
Lúc bốn người đi vào, vừa đúng lúc đang đấu giá một viên phật châu, người bán đấu giá đang say mê bán hàng, và người tham gia cạnh tranh đấu giá ở phía dưới rất náo nhiệt.
Rất nhanh, bốn người tìm được một vị trí không có người ngồi, ngồi xuống.
"Sở tiểu thư, đợi lát nữa ngươi nếu như coi trọng bảo bối pháp khí gì, cứ việc nói cho ta, trăm tám mươi vạn với ta mà nói, cũng chỉ là một tháng tiền tiêu vặt mà thôi!"
Đại Tráng vỗ vỗ ngực của mình, hướng về phía Sở Phi Yên ý nói ta giàu nứt đố đổ vách.
Bởi vì cái gọi là nghèo vì văn giàu vì võ, hai người có thể bái Quách sư phụ nổi danh lừng lẫy ở thành phố SA làm môn hạ tập võ, tình huống về gia cảnh tự nhiên đều không kém.
A Hổ cũng lập tức nói theo:
"Đúng nha, Sở tiểu thư nếu là có cái gì cần, cứ việc nói với anh em chúng ta!"
Đáng tiếc, Sở Phi Yên đối với bộ mặt của hai người này, căn bản là không ưa, thản nhiên nói:
"Không cần! Chính ta có tiền!"
Khi Diệp Thần mở miệng, tất cả mọi người đồng lòng nhìn sang,
"Thực sự là có người ngu lắm tiền?"
"Thiếu niên này cũng không biết là công tử nhà nào? Thế mà bằng lòng bỏ ra 100 vạn để mua một cái đồ vật không biết là thật hay giả!"
"Nhân tài a!"
...
Chẳng những mọi người nghị luận sôi nổi, ngay cả đại Tráng và a Hổ ở bên cạnh, cũng không nhìn được châm chọc khiêu khích,
"Diệp huynh đệ, ta nói, ngươi thực đúng là đã không lên tiếng thì thôi, một tiếng hót lên lại làm kinh động lòng người a!"
"Thực sự không nhìn ra, hóa ra Diệp huynh đệ lại là người giàu có! Thế nhưng mà bỏ ra một trăm vạn đi mua một vật như vậy, có phải quá ngu chút hay không?"
Diệp Trần cười nhạt một tiếng, không để ý tới lời trào phúng của hai người kia một chút nào, hướng về phía người bán đấu giá trên đài kia, nói:
"Nếu như không có người cạnh tranh, đồ vật này chính là của ta, còn xin nhanh chóng tuyên bố kết quả đi!"
Người bán đấu giá kia thấy những người khác không có ý muốn cạnh tranh đấu giá, thế là đang định gõ chùy, lúc này đột nhiên lại vang lên giọng nói,
"Ta ra 200 vạn!"
Xoạt!
Toàn trường lại náo động một lần nữa, đang muốn mở miệng chế giễu, thế nhưng là sau khi đám người kia nhìn thấy người hô giá, sắc mặt mọi người lập tức thay đổi lớn, ai cũng không dám nói thêm câu nào.
P/S: Ta thích nào....các đạo hữu cứ ta thích với ủng hộ đều đều thì truyện này sẽ ra chương aa...