Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 872 : Đại chiến

Ngày đăng: 06:16 19/04/20


Oanh!



Bên trong phế tích phía dưới, một tạo thân ảnh vàng óng nổ bắn mà ra, bảy thẳng lên tới trời cao.



Trong lúc nhất thời, tất cả mọi người trong toàn bộ hoàng thành đều cảm nhận được một cỗ uy nghiêm cường đại khó mà hình dung, thậm chí một số tu vi yếu đã không tự chủ được té quỵ xuống đất mà bái lạy.



Đây là ông người đàn ông tóc hoa râm một thân áo bào màu vàng kim, cỗ uy áp cường đại trước đó chính là đến từ trên thân của người đàn ông này.



"Khấu kiến bệ hạ!"



Vô luận là tướng quân áo giáp vàng hay là thị vệ áo giáp bạc ở xung quanh kia, tất cả đều thi nhau quỳ rạp xuống đất, làm một cái đại lễ rất cung kính.



Hóa ra, người này chính là quốc chủ của Hán Thiên Vương triều, Vũ Văn Bang!



Hai mắt như thần của Vũ Văn Bang quét qua trên người Diệp Trần, hiện ra vẻ chấn kinh nồng đậm:



"Ngươi là Diệp Hoan? Không có khả năng! Ngươi làm sao có khả năng trong thời gian ngắn như thế mà đã có tu vi cường đại như thế này? Đây tuyệt đối là không có khả năng!"



Vũ Văn Bang cảm nhận được khí tức trên người của "Diệp Hoan", không thể không thất thanh la lên.



Trong ấn tượng của Vũ Văn Bang, "Diệp Hoan" trước mắt này mặc dù là một thiên tài hiếm có, thế nhưng dù sao tuổi vẫn còn quá trẻ, nhớ rõ hắn chỉ có tu vi cảnh giới Soái cấp, bây giờ vậy mà nhảy lên tới cảnh giới Vương cấp đỉnh phong, coi như so với hắn cũng không có chênh lệch nhiều lắm!



Chẳng những Vũ Văn Bang khó có thể hiểu được, chỉ sợ toàn bộ đại lúc Hủy Diệt này cũng không có người nào có thể hiểu rõ được chuyện này là như thế nào.



"Ngươi chính là Vũ Văn Bang?"



Diệp Trần liếc qua người đàn ông mặc áo bào màu vàng kim trước mắt này, ký ức liên quan của Diệp Hoan bắt đầu hiện lên ở trong đầu của hắn, không thể không lạnh lùng mở miệng nói:



"Ta hôm nay, vì báo thù mà đến!"



Vũ Văn Bang nghe được điều này, đầu tiên là hơi sững sờ, sau đó thì cười lên ha hả:



"Chỉ bằng ngươi? Tuy rằng trẫm không rõ là ngươi đạt được loại cơ duyên nào mà tu vi vậy mà tiến bộ nhanh như vậy, nhưng cuối cùng cũng chỉ có cảnh giới Vương cấp mà thôi!"



"Mà trẫm, chính là cảnh giới Hoàng cấp, cao hơn ngươi tới tận hai cái đại cảnh giới! Ở trước mặt trẫm, ngươi chẳng qua chỉ là một con giun dế nho nhỏ mà thôi thế mà cũng dám nói ra lời nói ngông cuồng như vậy?"



Vũ Văn Bang nói xong lời này, trên người đột nhiên dâng lên một cỗ khí thế cường đại!
Nói xong lời này, Diệp Trần lần nữa ngưng tụ ra đao mang màu xám, hướng Vũ Văn Bang chém rụng xuống!



Vũ Văn Bang thân là chủ nhân của một nước, hơn nữa còn là cường giả có cảnh giới Hoàng cấp đỉnh phong, vào lúc này đối mặt với đao mang màu xám nhìn như không đáng chú ý kia, đấy lòng vậy mà sinh ra cảm giác nguy hiểm mãnh liệt!



"Quốc sư cứu ta!"



Vũ Văn Bang vừa nhanh chóng lùi lại vừa hướng về phía dưới rống lớn.



Ầm ầm!



Mắt thấy một đao kia của Diệp Trần sắp chém xuống ở trên người Vũ Văn Bang, bỗng nhiên phía dưới có một đạo thân ảnh màu xám hiện lên, trong nháy mắt ngăn ở trước mặt Vũ Văn Bang, hơn nữa lại còn chặn lại một đao tràn ngập Hủy Diệt pháp tắc này của Diệp Trần!



"Ừm?"



Lông mày Diệp Trần hơi nhíu lại, bình tĩnh xem xét, đây là một ông lão tóc trắng mặc trường bào màu xám, khó tức lại còn ở phía trên Vũ Văn Bang, hơn nữa quan trọng nhất chính là trên người ông lão này thế mà cũng bao hàm một cỗ khí tức Hủy Diệt pháp tắc!



Mà ông lão áo xám kia hiển nhiên càng thêm chấn kinh:



"Ồ! Không nghĩ tới ngươi còn trẻ tuổi như vậy thế mà đã lĩnh ngọc được lực lượng pháp tắc, khó trách có thể có được thực lực nghịch thiên như thế!"



Sau khi ông lão sợ hãi thán phục xong thì dừng lại một chút, lại nói tiếp:



"Đáng tiếc tu vi của ngươi quá thấp, cho dù có lực lượng pháp tắc cũng tuyệt không phải là đối thủ của lão phu, thúc thủ chịu trói đi!"



Ông lão áo xám này nói xong, ngay lập tức vỗ xuỗng một chưởng:



Ầm ầm!



Một cái bóng mờ hình bàn tay khổng lồ dài hơn ngàn mét mang theo khí tức hủy thiên diệt địa hướng Diệp Trần hung hăng giáng xuống!



Sau khi Diệp Trần hơi kinh hãi thì khóe miệng bỗng nhiên hơi nhếch lên:



"Nghĩ không ra ở trên cái đại lục Hủy Diệt này vậy mà cũng có người lĩnh ngộ được Hủy Diệt pháp tắc, có ý tứ! Vậy thì để ta xem một chút, là lực lượng pháp tắc mà ngươi lĩnh ngộ được lợi hại hay là lực lượng pháp tắc mà ta lĩnh ngộ được lợi hại hơn? Mà lại nói không chừng còn có thể để cho ta đối với Hủy Diệt pháp tắc có sự hiểu biết càng sâu hơn..."



P/S: Ta thích nào...chương 9 rồi nha.....Cảm ơn bạn thunga01: 50 KP nha......