Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 891 : Trở về Trái Đất

Ngày đăng: 06:16 19/04/20


"Vừa rồi đó là cái gì?"



Sau khi thần niệm của Diệp Trần trở lại thân thể của mình thì trong lòng vẫn còn sợ hãi như cũ, nhịn không được mở miệng hỏi.



Nam tử áo xanh nói:



"Đó là thú Hỗn Độn có thể thôn phệ được tất cả mọi thứ, chờ đến sau khi thế giới vũ trụ của chúng ta vỡ tan ra thì thú Hỗn Độn sẽ nuốt chửng toàn bộ vũ trụ vào, mọi thứ lại một lần nữa được quy về bên trong Hỗn Độn!"



Nói đến đây, nam tử áo xanh vẫn luôn vô cùng lạnh nhạt, trên mặt hiện ra vẻ ngưng trọng:



"Một ngày này tới sẽ không quá xa!"



Diệp Trần lập tức giật mình:



"Ý của ngài là nói, thế giới vũ trụ mà chúng ta đang ở này sắp bị phá vỡ?"



Nam tử áo xanh nhẹ gật đầu, sau đó lại lắc đầu, nói:



"Đối với thú Hỗn Độn của thế giới Hỗn Độn mà nói, đó chẳng qua chỉ là chuyện trong chớp mắt, nhưng đối với chúng ta mà nói thì ít nhất còn có thể chống đỡ được mấy chục vạn năm!"



Diệp Trần cái hiểu cái không nhẹ gật đầu, đồng thời cũng âm thầm thở dài một hơi.



Ngay cả toàn bộ vũ trụ cũng có thể bị thú Hỗn Độn thôn phệ, lấy thực lực hôm nay của hắn, chắc chắn chẳng bao giờ ngăn cản được.



"Vậy, còn có biện pháp cứu vãn nào không?"



Diệp Trần tiếp tục hỏi.



Nam tử áo xanh mỉm cười:



"Ta nói rồi, ngay cả một thế giới vũ trụ cũng có lúc bị phá hủy! Ngươi như đã lĩnh hội được Sinh Tử pháp tắc thì nên hiểu có sinh tức sẽ có chết, không có thứ gì có thể tồn tại được mãi mãi!"



"Tuy nhiên, nếu như ngươi muốn cứu vãn sinh linh trên thế giới vũ trụ này nhưng vẫn có biện pháp!"



"Biện pháp gì?"



Diệp Trần truy vấn.



Nam tử áo xanh nói:
"Thật đúng là Trái Đất! Ta thật sự đã trở về!!"



Diệp Trần nhìn những hình ảnh quen thuộc ở xung quanh kia, không thể không hơi có chút ngây người, cảm giác giống như trong mộng.



Nhớ rõ lúc trước hắn rời khỏi Trái Đất, đã từng hướng người trong nhà hứa hẹn qua, trong vòng mười năm trở về.



Thế nhưng là sau khi tiến vào Tu Chân giới, Diệp Trần mới phát hiện, căn bản không có cách để trở về Trái Đất!



Hắn đã từng lo lắng rất nhiều rằng hắn sẽ không tìm được cách để có thể quay trở lại Trái Đất, và hắn không còn có thể nhìn thấy những người thân trên Trái Đất.



"Ừm, Hạo Thiên đại đế từng nói, Hạo Thiên giới là thế giới phụ của Tu Chân giới, cho nên lực lượng pháp tắc của hai thế giới hoàn toàn giống nhau!"



Diệp Trần hơi cảm ứng một chút, phát hiện lực lượng pháp tắc mà chính mình đã lĩnh ngộ được thì ở trên Trái Đất cũng có thể sử dụng một cách tự do, trong lòng lập tức hơi vui mừng.



Điều này cũng mang ý nghĩa, tốc độ thời gian trôi qua ở Tu Chân giới với tốc độ thời gian trôi ở trên Trái Đất là hoàn toàn giống nhau.



Tuy nhiên sau đó, trên mặt Diệp Trần lại hiện ra vẻ u sầu:



"Sau khi ta trở lại Tu Chân giới, từ tinh vực Thiên Lang đến tinh vực Thiên Huyền lại đến tinh vực Vân Đan, cuối cùng thì đến đại tinh vực trung tâm, tiến vào Mê La Tinh Hải, mất cũng chỉ có thời gian hai ba năm mà thôi."



"Thế nhưng là ở trên con đường Luân Hồi của cửa ải cuối cùng của Mê La Tinh Hải kia, ta trọn vẹn mất tới mấy trăm năm!"



"Tuy rằng ta có thể cảm nhận được tốc độ trôi của của con đường Luân Hồi cùng với thế giới bên ngoài chắc là có chỗ khác biệt, nhưng lại không biết được thời gian của thế giới bên ngoài đã trôi qua được bao lâu?"



Trong lòng Diệp Trần thấp thỏm không thôi, đối với việc hắn sử dụng Thời Không pháp tắc, vốn có thể trong một cái ý nghĩ là có thể trở lại Vân Châu, nhưng hắn lại cảm thấy sợ, nhỡ đâu trên Trái Đất đã trôi qua được mấy trăm năm, mấy người Tô Lam, Tô Mạn, Sở Phi Yên...liệu có thể sớm đã hóa thành một đống xương trắng rồi hay không?



Mà ở trong lúc Diệp Trần đang rất thấp thỏm:



Rầm rầm rầm!



Theo hướng núi Everest, bỗng nhiên truyền đến tiếng nổ vang rền!



"Ừm? Dường như đang có người đánh nhau ở chỗ này! Đi xem một chút!"



Diệp Trần tâm niệm vừa động, ngay sau đó đã xuyên toa không gian đi tới gần đỉnh núi Everest.



P/S: Ta thích nào...chương 7 nha...