Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị
Chương 90 : Diệt sát
Ngày đăng: 06:03 19/04/20
Giờ phút này, toàn bộ trước của khách sạn, đã hoàn toàn hóa thành cảnh tượng tu la địa ngục, người ở nơi xa tiểu trấn, chỉ có thể nhìn thấu một đoàn khói đen đang bao phủ toàn bộ khách sạn vào trong đó, loại cảnh tượng vượt qua tự nhiên này, ở tiểu trấn Vân Gian thương xuyên xảy ra, cho nên mọi người cũng không cảm thấy kỳ lạ, tất cả đều rất thức thời, tránh xa nơi này.
Mà mấy người Cổ Thuần Dương, nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, vẻ mặt của mấy ngời trở nên tái nhợt, cho dù là Cổ Thuần Dương và Tang Mộc đạo trưởng cũng là người tu đạo, cũng bị cảnh tượng kinh khủng trước mắt này hù dọa, chứ đừng nói chi tới những người khác.
"Đây chính là thủ đoạn thần thông của cao nhân sao?"
"Nếu như không phải tận mắt nhìn thấy, có đánh chết ta cũng không tin!"
"Loại thủ đoạn này, cho dù là tông sư Hóa Kình cũng khó mà có thể ngăn cản a?"
...
Mọi người nhìn qua mấy người bọn họ ở phía trước, đạo thân ảnh gầy yếu kia, lập tức thi nhau âm thầm lắc đầu, vẻ mặt một người so với một người đều rất khó coi.
Sở Phi Yên nắm chặt ngọc quyền, hô hấp cũng trở nên có chút dồn dập.
Cô ta chợt nhận ra, không biết bắt đầu từ lúc nào, cô ta đối với thiếu niên chỗ nào cũng thấy thần bí này, có mong nhớ vượt mức bình thường, thậm chí nhiều hơn một phần tình cảm khó mà hình dung...
"Thôi được rồi, nếu như hắn thực sự đấu không lại Quý U Hồn, hôm nay ta với hắn chết ở chỗ này là được!"
Trong lòng vừa mới dâng lên một cái ý nghĩ, Sở Phi Yên đã bị cảnh tượng trước mắt thu hút lấy.
Chỉ thấy, đối mặt từng con quỷ nô so với trước mạnh mẽ hơn trước mấy lần, Diệp Trần một tay thả lỏng ở phía sau, tay còn lại từ từ giơ lên,
"Oanh!"
Trên bàn tay này của Diệp Trần, đang không có gì thế mà đột nhiên xuất hiện một ngọn lửa màu đỏ thắm!
Ngọn lửa đó cũng không lớn, hơn nữa nhìn vào thấy cực kỳ yếu đuối, dường như uy thế còn không bằng trước đó, Cát Hồng Linh sử dụng phù lục hỏa diễm!
Đối mặt cới một đám quỷ nô màu đỏ vô cùng hung hãn kia, ngọn lửa nàu có vẻ như hiện ra rất không có ý nghĩa.
"Cái tên này thế mà còn hiểu được pháp môn đạo gia?"
"Linh Trí thượng nhân là sư huynh của ta, bây giờ chỉ còn nửa bước là bước vào cảnh giới Thành Đạo, cho dù là tông sư Hóa Kình cũng có thể trong nháy mắt giết chết một cách dễ dàng."
"Nếu như người giết ta và sự điệt ta, sư huynh của ta khẳng định sẽ báo thù cho chúng ta!"
"Vốn giữa chúng ta cũng không có ân oán gì, bởi vì cái gọi là không đánh nhau thì không quen biết, cần gì nhất định phải đánh nhau ngươi chết ta sống đây?"
Không thể không nói, Quý U Hồn này rất có tài ăn nói, thật đúng là không tệ, ngay cả Tang Mộc đạo trưởng và Quách Bình Xương, cũng thi nhau nhịn không được mở miệng thuyết phục.
"Cái này, Diệp sư, Quỷ hộ pháp nói có lý a, bằng không hay là thôi đi!"
"Diệp sư, Quỷ Linh tông là đại phái đệ nhất ở Tây Tạng, Gia Dung thế gia cũng là gia tộc đệ nhất ở Tây Tạng, nếu cùng một lúc đắc tội hai cái thế lực này, thực sự không phải là cử chỉ sáng suốt!"
Hai người bây giờ, đối với thực lực của Diệp Trần hoàn toàn bội phục, cho nên ở trên xưng hô, cũng học theo cách gọi của Cổ Thuần Dương, đổi giọng biến thành Diệp sư.
Quý U Hồn nghe được hai người này cũng nói như vậy, trong mòng lập tức vui mừng, thầm nghĩ:
Hai người này thực đúng là ngây thơ, ta trước tiên cần phải bảo trụ mạng nhỏ này mới quan trọng, chờ sau khi trở về, sẽ mời sư huynh ta xuất mã, xử lý tất cả mấy người các ngươi!
Suy nghĩ của Quý U Hồn rất tốt, đáng tiếc Diệp Trần lại làm cho hắn như rơi vào địa ngục!
Chỉ nghe được, Diệp Trần mở miệng nhẹ giọng nói:
"Hôm nay cho dù ta buông ta ngươi, ngươi sẽ không quay lại trả thù ta sao? Xem ra ngươi thật đúng là coi ta là đứa bé lên ba a!"
Nói đến đây, Diệp Trần dừng lại một chút,
"Trước đó ta đã từng nói, không cút, thì chết! Ta đã cho ngươi thêm cơ hội rồi, chính ngươi không biết quý trọng, coi như có trách cũng không trách ta được!"
Nói xong lời này đồng thời trong lòng bàn tay của Diệp Trần, đột nhiên lại xuất hiện một đám lửa, trong nháy bắt bao chùm lên người Quý U Hồn...
P/S: Ta thích nào...