Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 903 : Quyết tâm của một cô gái

Ngày đăng: 06:16 19/04/20


Vân Châu, bên trong một căn phòng nào đó ở một cái tiểu khu cực kỳ bình thường,.



"Cái gì? Tiểu thư, cháu muốn một mình đi cứu Chúc tiểu công tử? Cái này làm sao đi? Quá nguy hiểm!!"



Người nói chuyện chính là ông lão mặc quần áo cổ trang màu xám, khí tức trên người khá không tệ, tu vi có lẽ ít nhất cũng là Thánh Cảnh trở lên.



Nếu như Diệp Trần ở đây thì chắc chắn có thể liếc mắt cái là nhận ra ông lão trước mắt này là ai, bỗng nhiên chính là Mạnh Huyền Lễ khách khanh ngày xưa của Đường gia!



Còn về phần trước mặt Mạnh Huyền Lễ là thân ảnh của một cô gái thanh lịch trang nhã, nhìn qua giống như chỉ là một người bình thường, nhưng lại mơ hồ hiện ra một cỗ khí thế khó mà hình dung, thậm chí còn mạnh hơn cả Mạnh Huyền Lễ!



Cô gái xoay người lại, hiện ra dung mạo xinh đẹp và thanh lịch, bỗng nhiên chính là Đường Thanh Nhã bạn học cũ của Diệp Trần, chỉ có điều Đường Thanh Nhã bây giờ sớm đã không còn là cô gái không hỏi thế sự như ngày xưa mà có nhiều hơn mấy phần khí thế xuất trần của tu tiên giả.



Đôi mi thanh tú của Đường Thanh Nhã vào lúc này nhíu chặt lại, trên gương mặt xinh đẹp hiện ra vẻ buồn rầu, yếu ớt thở dài một hơi nói:



"Mạnh gia gia, cháu biết ông không muốn để cho cháu đi mạo hiểm, nhưng là lần này thì cháu nhất định phải đi!"



Mạnh Huyền Lễ cuống lên:



"Tiểu thư, chẳng lẽ cháu đã quên lời dặn dò của Diệp tướng quân trước khi đi rồi sao? Ở trước khi Chúc đại công tử chưa có đột phá tới cảnh giới kia, nhiệm vụ của chúng ta là thu thập tình báo về gian tế của Bồng Lai, tuyệt đối không thể hành động tùy tiện!!"



Đường Thanh Nhã nói:



"Mạnh gia gia, lời mặc dù là nói như vậy, thế nhưng ông có nghĩ tới hay không, nếu như hôm nay người của Cuồng Tiên môn chúng ta không lộ diện thì sẽ có hậu quả như thế nào sao?"



"Hậu quả?"



Mạnh Huyền Lễ một mặt mờ mịt.



Đường Thanh Nhã tiếp tục mở miệng nói:



"Nếu như hôm nay chúng ta không lộ diện, chẳng khác nào Cuồng Tiên môn sẽ ngồi vững vào cái tội danh đó, cho dù sau này mấy người Diệp Tướng quân trở về, chỉ sợ đã đưa ra kết luận cuối cùng, đến lúc đó chỉ sợ cũng rất khó có thể giải được mối oan khuất này cho Cuồng Tiên môn!"



"Huống chi, Chúc tiểu công tử bị bắt, nếu như chúng ta không ra tay cứu, Chúc đại công tử nếu như biết được tin này thì hắn sẽ nghĩ như thế nào? Hắn sẽ còn giống như trước đây, tận tâm tận lực trợ giúp Cuồng Tiên môn chúng ta sao?"



Mạnh Huyền Lễ hoàn toàn á khẩu không phản bác lại được.




Chớp mắt một cái, hơn hai giờ đi qua, trên lôi đài đã trải qua hai mươi mấy cuộc chiến lớn nhỏ.



Diệp Trần đối với loại giao đấu trình độ này không nhấc lên nổi bất kỳ một chút hứng thú nào:



"Chẳng lẽ người của Cuồng Tiên môn sẽ không xuất hiện sao?"



Một mực không thấy người muốn chờ đến, Diệp Trần lập tức hơi có chút thất vọng.



Ngay vào lúc Diệp Trần đã có chút không kiên nhẫn, lúc chuẩn bị trực tiếp ra tay cứu Chúc Tiểu Bạch.



"Ừm?"



Diệp Trần bỗng nhiên cảm ứng được ở gần tòa nhà cao ốc xuất hiện một đạo khí tức hết sức quen thuộc!



Nhưng mà khí tức ở trên người này dường như thông qua một loại bí thuật nào đó làm thay đổi, Diệp Trần chỉ cảm thấy có chút quen thuộc lại không cách nào hoàn toàn xác định được là ai.



"Tuy rằng khí tức làm thay đổi, thế nhưng vẫn như cõ cho ta một loại cảm giác rất quen thuộc, cảm giác rất thân thiện! Người này sẽ là ai?"



Ngay vào lúc Diệp Trần đang âm thầm suy tư:



Ầm!



Ngư Dao Dao ở bên cạnh, dưới chân bỗng nhiên giẫm một cái tung người nhảy tới trên lôi đài.



"Ngư Dao Dao võ đạo phương Bắc đến đây hướng các vị đồng nghiệp phương Nam xin thỉnh giáo!"



Xoạt!



Ngư Dao Dao vừa lên lôi đài thì tập tức toàn bộ đại hội đều lập tức xao động.



Mà lúc này những người đang online xem trực tiếp ở đây cũng lập tức bùng nổ.



P/S: Ta thích nào....Chương 1.