Trọng Sinh Tu Tiên Tại Đô Thị

Chương 96 : Bí mật của tiên mộ

Ngày đăng: 06:04 19/04/20


"Cái tên này đến cùng là quái vật gì? Làm sao lại biến thái như thế!"



Nếu như nói, lúc Quỷ Âm Tuyệt trước đó nhìn thấy Diệp Trần thi triển ra Tam Muội chân hỏa, chỉ là hơi kinh ngạc, còn chưa có để vào trong mắt hắn.



Nhìn thấy Diệp Trần nuốt mất toàn bộ quỷ nô của hắn, chẳng những không có điên mất, ngược lại thực lực tăng vọt, đã ý thức được, người thiếu niên trước mắt này tuyệt đối không phải loại đơn giản.



Mà lúc này, lại thấy đối phương bỗng dưng triệu ra một tia thần lôi để ngay cả hắn đều cảm thấy tim đập nhanh, càng là sợ mất mật, hoàn toàn sợ.



"Xem ra hai vị thí chủ có chuyện quan trọng cần xử lý, vậy lão nạp không quấy rầy!"



Vô Tướng pháp sư ở một bên, đột nhiên quẳng xuống một câu, quay người chạy vội, trong chớp mắt đã biết mất không tìm thấy dấu vết.



"Con bê nhà nó!"



Quỷ Âm Tuyệt thấy đại hòa thượng này chạy nhanh như vậy, lập tức không thể không mạnh mẽ nói tục một tiếng, sau đó nhìn qua thiến niên kia giờ phút này uy nghiêm giống như lôi thần, có gắng nặn ra nụ cười, nói:



"Này, anh bạn nhỏ, thật ra thì vừa rồi bản tọa vừa rồi là đang đùa ngươi thôi, không bằng chúng ta đến đây thì dừng đi, có được không?"



Quỷ Âm Tuyệt bây giờ, thực sự là giả đối,



Thế nưng nghĩ kỹ một chút cũng đúng, người có thể tiến vào không gian cấm chế tầng thứ bảy, làm sao có thể là hạng người bình thường?



Diệp Trần cười lạnh, trên mặt tà khí lẫm liệt,



"Đến đây dừng tay? Tốt lắm! Ăn trước một kiếm của ta rồi nói!"



Nói chuyện đồng thời thanh kiếm sấm sét trong tay, đã hung hăng chém xuống!



Đôi mắt của Quỷ Âm Tuyệt lập tức co rụt lại,



"Trốn!"



Cửu Dương thần lôi này vốn là khắc tinh của thuật luyện hồn, mà quỷ nô của chính mình đã bị đối phương thôn phệ toàn bộ, thế thì còn đánh như thế nào?



Cho nên, Quỷ Âm Tuyệt gần như không do dự một chút nào, quay người muốn chạy trốn.



Đáng tiếc tốc độ của hắn cho dù nhanh, nhưng làm sao nhanh hơn được sấm sét?



"Răng rắc!"



Cỗ lực lượng sấm sét kia, giống như định vị truy tung, trên không trung xuyên qua tạo thành một vòng cung ánh sáng màu tím yêu dị, trong nháy mắt đánh trúng thân thể của Quỷ Âm Tuyệt.




"Không dám! Không dám! Thế nhưng đây đều là tổ tiên của sư môn ta, lưu truyền xuống một số truyền thuyết, là thật hay là giả, ta cũng không dám chắc chắn..."



"Bớt nói nhảm! Nói mau!"



Thấy Diệp Thần đã có chút không kiên nhẫn, Quỷ Âm Tuyệt không còn dám thừa nước đục thả câu,



"Căn cứ vào sư môn của ta lưu truyền xuống kể lại, trong tiên mộ này, ẩn giấu bí mật đi về tiên giới, nếu như ai có thể tiến vào bên trong, giải ra bí mật bên trong, là có thể bước vào tiên giới, trường sinh bất tử!"



Diệp Trần nghe được điều này, không thể không hơi kinh hãi,



Nếu như những người khác nghe được điều này, chắc chắn sẽ cảm thấy cái thằng này đang nói bậy, nhưng Diệp Trần lại biết, cái truyền thuyết này chắc là thật!



Lúc trước hắn đã từng tính toán, đời trước của hắn, lúc nhảy từ đỉnh núi Everest xuống, chắc là gần với cán tiên mộ này, về sau mới xuyên qua tới Tu Chân giới, hơn phân nửa chắc là có quan hệ với cái tiên mộ này.



"Nói tiếp!"



Quỷ Âm Tuyệt thấy Diệp Trần dường như không có chất vấn, lập tức thả lỏng thở dài một hơi, tiếp tục nói:



"Còn có chính là, truyền thuyết trong tiên mộ này, thực ra thì cũng không phải là mộ, mà là một cái thần khí rất cường đại!"



"Thần khí?"



Diệp Trần lập tức trừng hai mắt một cái, chợt nhướng mày, yên lặng một lúc, loáng thoáng đã nghĩ tới điều gì.



...



Sau khi nghe xong bí mật sư môn mà Quỷ Âm Tuyệt biết được, Diệp Trần đối với phỏng đoán của mình trước đó càng thêm vững tin, hơn nữa càng thêm không thể chờ đợi được nữa, muốn đi vào trong tiên mộ tìm kiếm thật giả.



"Đúng rồi, trong không gian tầng thứ bảy này, ngoài ba người bọn ngươi ra, còn có những người khác không? Thời gian các ngươi bị vây ở chỗ này lâu như vậy, chắc là đối với trận pháp này hiểu rất rõ chứ? Nói nghe một chút!"



Quỷ Âm Tuyệt đoán chừng cũng nghĩ rõ ràng, người thiếu niên trước mắt này, là thích mềm không thích cứng, thế là trở nên vô cùng ngoan ngoãn, đã tự cho mình là nô bộc,



"Hồi bẩm chủ nhân, căn cứ sư môn ta ghi chép lại, trận này tên là Khốn Long đại trận, Linh hồn của Thanh Long một trong thần thú thời thượng cổ làm trận cơ, nhất định phải đánh bại linh hồn của Thanh long kia!"



Nghe được điều này, Diệp Trần không kinh sợ mà còn lấy làm mừng,



"Linh hồn của Thanh Long sao? Thật đúng là, đi mòn gót sắt tìm không thấy, khi gặp được lại chẳng tốn công phu a!"



P/S: Ta thích nào.....