Trung Khuyển Bị Bệnh Dại

Chương 44 : Hình tượng nam thần vỡ răng rắc thành trăm mảnh nhỏ…

Ngày đăng: 07:13 19/04/20


– Hình tượng nam thần vỡ răng rắc thành trăm mảnh nhỏ…



Lục Lăng Hằng đang ngồi hóa trang trong phòng, cửa bị đẩy ra, Thẩm Bác Diễn đi tới.



Lục Lăng Hằng thuận miệng hỏi: “Bác gái đi rồi?”



Thẩm Bác Diễn ừ một tiếng, tùy tiện tìm một cái ghế rồi ngồi xuống.



Lục Lăng Hằng nhìn trong gương thấy sắc mặt Thẩm Bác Diễn rất khó coi. Thật ra lúc ban đầu tâm tình của Thẩm Bác Diễn không tệ, Lục Lăng Hằng nhìn ra được, từ lúc Trâu Tĩnh Tĩnh bước vào phòng, nét mặt Thẩm Bác Diễn có sự thay đổi. Cũng không biết họ đã nói những gì mà Thẩm Bác Diễn mất hứng như vậy. Nhưng anh không tiện hỏi, không biết làm gì hơn là nói: “Bác gái giữ gìn nhan sắc tốt ghê, hoàn toàn không nhận ra đã là mẹ của hai người con trai.”



Da mặt Thẩm Bác Diễn khẽ giật, nhưng cũng không nói gì thêm.



Thẩm Bác Diễn và Lục Quân Càn đã quen nhau ba năm, nhưng hai người đều rất ít khi nhắc tới chuyện nhà mình, Thẩm Bác Diễn có nhắc cũng chỉ nhắc về anh trai. Cho nên Lục Quân Càn cũng không biết, Thẩm Thanh Dư và Thẩm Bác Diễn không phải cùng một mẹ sinh ra. Thẩm Thanh Dư là con của cha Thẩm với vợ trước, lúc Trâu Tĩnh Tĩnh gả cho nhà họ Thẩm Thanh Dư đã bảy tuổi. Dù sao bà cũng là một ngôi sao nổi tiếng, lúc đó báo chí còn đưa tin nói bà chính là nguyên nhân mối bất hòa của Thẩm gia, nhưng sau này việc làm ăn Thẩm gia càng ngày càng phát triển, bảo vệ đời tư rất kín kẽ, trên truyền thông không đưa tức gì nữa, cho nên rất nhiều người trẻ tuổi bây giờ không biết việc này. Lúc Lục Quân Càn lớn lên Trâu Tĩnh Tĩnh đã sớm rời khỏi giới giải trí, cho nên chuyện của Thẩm gia, Thẩm Bác Diễn không nói anh cũng không biết.



Ban nãy Thẩm Bác Diễn bị Trâu Tĩnh Tĩnh dạy dỗ một hồi, đúng là làm khổ hắn. Hắn vẫn tương đối kính nể mẹ mình, ngày còn nhỏ, Trâu Tĩnh Tĩnh cũng không quản quá nhiều tới cuộc sống hay những vấn đề hằng ngày của hắn, nhưng lại vô cùng chú ý tới sự trưởng thành của hắn. Trong ấn tượng của Thẩm Bác Diễn, những khi còn bé hắn và mẹ ở chung, hầu như đều là mẹ dùng thái độ dịu dàng nhưng lại ẩn sự kiên quyết không thể từ chối không vừa ý vì hắn trưởng thành quá chậm, thậm chí bà còn ép buộc hắn làm những việc hắn không muốn hoặc không làm được. Cũng bởi vì hắn nhỏ hơn Thẩm Thanh Dư bảy tuổi, Trâu Tĩnh Tĩnh lo hắn trưởng thành chậm, như vậy sẽ không đuổi kịp anh trai. Trâu Tĩnh Tĩnh thỏa mãn bất cứ nhu cầu vật chất gì của con trai, nhưng bà lại mặc kệ trong lòng con có những khó khăn gì, cũng không cần biết con dùng cách gì, thứ duy nhất bà nhìn là thành tích con mình đạt được.



Cha bộn bề công việc nên cũng không thân thiết với Thẩm Bác Diễn, cho nên trong lòng hắn, người duy nhất thân thiết gần gũi, so với cha mẹ còn bảo vệ hắn hơn là anh trai Thẩm Thanh Dư.



Lần này tập đoàn Thẩm thị dự định triển khai loạt sản phẩm mới, vốn muốn để Thẩm Bác Diễn phụ trách, hắn cũng đã sắp ba mươi nhưng đến nay vẫn còn chưa có thành tích xuất sắc đặc biệt gì. Lần đầu tiên em trai phụ trách hạng mục quan trọng, Thẩm Thanh Dư vô cùng lo lắng, đang bận rộn trăm bề mà vẫn bớt thời gian dẫn đoàn đội giúp đỡ hỗ trợ Thẩm Bác Diễn, khi ấy Thẩm Bác Diễn cũng không để chuyện này trong lòng, vẫn không quản việc gì, kết quả từ khâu nghiên cứu chuẩn bị cho tới khâu sản xuất đều là đoàn đội của Thẩm Thanh Dư giúp hắn hoàn thành. Hắn không muốn cướp công lao của Thẩm Thanh Dư, hơn nữa hắn vốn không có hứng thú với chuyện công ty nhà mình, cho nên nhường lại hết cho Thẩm Thanh Dư, dù sao thì đó cũng vốn là công lao của anh ấy.



Trâu Tĩnh Tĩnh mắng hắn ngu xuẩn, vốn là của hắn, giờ lại tặng cho Thẩm Thanh Dư, giờ hắn quay quảng cáo này, trái lại thành hắn giúp Thẩm Thanh Dư phát triển sản phẩm. Dù sao thì hắn cũng mặc kệ, chỉ là hắn không muốn tranh giành với Thẩm Thanh Dư mà thôi.



Nhưng những lời này không thể nói cho Trâu Tĩnh Tĩnh nghe, Trâu Tĩnh Tĩnh cũng sẽ không nghe. Hắn đành phải dỗ dành mẹ, mặc kệ mẹ nói gì, hắn cũng đều đồng ý, sau đó sẽ trì hoãn kéo dài cho chuyện này qua đi.



Nhưng tới trước khi hắn rời phòng, mẹ nói một câu đâm trúng nỗi đau của hắn.



“Con đã hai mươi tám tuổi rồi mà không làm nổi một việc nên hồn! Con thích con trai mẹ mặc kệ, người giống như con không ít, con thích mới mẻ kích thích gì đều là quyền tự do của con. Nhưng rốt cuộc khi nào con mới định kết hôn? Thẩm Thanh Dư đã sinh con trai rồi, con hồ đồ cũng phải có giới hạn thôi!”


Lục Lăng Hằng giờ muốn chạy cũng không kịp, trên màn hình anh đã nhận lấy “Động năng” từ trong tay cô vũ nữ dẫn đầu. . .



Nhạc nền quảng cáo bật chợt thay đổi phong cách, giai điệu Lục Lăng Hằng vô cùng quen nổi lên, quen đến mức Lục Lăng Hằng đã múa quảng trường vô số lần, vừa nghe thấy điệu nhạc này đã có xung động đứng lên nhảy. Anh lập tức dồn khí lực xuống đôi chân, để mình đứng vững lại, cố khắc chế vượt qua phản xạ có điều kiện mê hoặc.



Nghe thấy điệu nhạc sống động, những người đang nghỉ ngơi trong phòng cũng không nhịn được mà đưa mắt nhìn về phía màn hình.



“Uầyyyyy!!!”



Đột nhiên có một nữ sinh hưng phấn reo lên: “Anh này đẹp trai quá điiii!!!”



Một cơn gió thổi tới, kính mắt Lục Lăng Hằng bay đi, đầu tổ quạ trở nên gọn gàng, tây trang trên người cũng thẳng thớm, cả người tràn trề sinh lực, lộ ra diện mạo lúc ban đầu. Hơn nữa quảng cáo còn cho thêm hiệu ứng, khiến cả người anh như đang phát sáng!



Tinh thần mấy cô gái kia phấn khích hơn hẳn, nhưng vẫn khắc chế tâm tình, hai mắt sáng lên nhìn chằm chằm màn hình tivi.



Trên tivi Lục Lăng Hằng đang đi về phía cột, dưới tivi Lục Lăng Hằng kéo sụp mũi lưỡi trai che kín mặt mình.



“Aaaaaaaaaaaa!”



Nhất thời mọi người bị kích thích, tiếng hét chói tai khiến mũ lưỡi trai trên đầu Lục Lăng Hằng suýt chút nữa vì rung động mà rơi xuống!



“Trời ưi, quảng cáo gì đây!” “Múa cột! Anh ấy đang múa cột kìaaaaa!” “Mẹ ơiiiiiiiiiiiiii!’



Lần đầu tiên Lục Lăng Hằng nghe thấy quần chúng kích động phản hồi như vậy, đúng là khóc không ra nước mắt! Hình tượng nam thần của anh vỡ răng rắc thành trăm mảnh nhỏ, giờ gom góp chắp vá lại thế nào đây. . .



“Đồ uống kia tên động năng!” “Đẹp quá xáaaaaaaa chảy nước miếng luôn rồi nè!!” “Mau mau, lên mạng tìm xem cái người đóng quảng cáo động năng này là ai!” “Tìm được anh này chưa, tui muốn làm fan não tàn đầu tiên của ảnhhhhhhhhh!!”



Hình tượng nam thần của Lục Lăng Hằng trong nháy mắt lại trở về bên người: “……”