Trung Khuyển Bị Bệnh Dại
Chương 5 : Cái chết của mình không ngờ lại thành công cụ nổi tiếng và làm giàu cho kẻ khác
Ngày đăng: 07:12 19/04/20
.– Cái chết của mình không ngờ lại thành công cụ nổi tiếng và làm giàu cho kẻ khác.
Lục Quân Càn nghỉ ngơi hai ngày, đồng thời tìm hiểu qua về tình hình Lục Lăng Hằng một chút.
Mọi người luôn nghĩ người nổi tiếng đều có rất nhiều tiền, tùy tiện quay một quảng cáo thôi cũng đã có mấy trăm mấy nghìn vạn, nhưng nghề gì cũng vậy, chỉ có người đứng trên đỉnh cao mới dễ dàng bội thu, chứ những ngôi sao nhỏ bé mờ nhạt như Lục Lăng Hằng thì rất vất vả khổ cực, cậu không có tiền lương cố định, khi nào có phim để quay thì còn có chút tiền, chứ không có phim thì chỉ ngồi hít gió qua ngày, không có fan thì cũng không kiếm được thêm khoản nào. Hơn nữa làm nghệ sĩ cũng phải tiêu không ít tiền, dù sao thì cũng phải mặc ít hàng hiệu, như vậy mới tăng cơ hội được để ý tới, nếu như lôi thôi lếch thếch thì khó có cơ hội làm việc. Lục Quân Càn thử kiểm tra xem số dư trong tài khoản ngân hàng của Lục Lăng Hằng, trên cơ bản có thể dùng từ nghèo để hình dung, cũng may mà trước kia Lục Quân Càn cho cậu ở nhà của mình, nếu không chắc phải ra đê ở rồi.
Vấn đề kinh tế đời sống cấp bách như vậy càng khiến Lục Quân Càn không kịp chờ mà muốn làm việc ngay, dù sao thì ngoài đóng phim ra anh cũng không biết làm gì khác.
Hai ngày sau, Lục Quân Càn, nay là Lục Lăng Hằng chỉnh trang gọn gàng sạch sẽ đi tới công ty giải trí.
Mã Du đang ở trong phòng làm việc gọi điện thoại cho đài truyền hình bàn về một hoạt động, nghe thấy có người gõ cửa, thuận miệng nói: “Vào đi!”
Lục Lăng Hằng bước vào phòng làm việc, thấy Mã Du đang nghe điện thoại, cũng không nói gì, mỉm cười nhìn anh gật đầu tỏ ý chào.
Mã Du thấy Lục Lăng Hằng đi vào, sửng sốt mấy giây. Người này… người này là Lục Lăng Hằng sao? Là Lục Lăng Hằng mà anh biết sao?! Trước đây Lục Lăng Hằng đẹp trai sáng sủa, dáng người cao ráo như vậy sao?! Chắc hai ngày rồi thằng nhóc này không đi phẫu thuật thẩm mĩ đâu nhỉ, sao kịp hồi phục được?!
Phải biết là tướng mạo một người, không chỉ xem ngũ quan mà khí chất cũng đóng góp một phần rất quan trọng. Trước kia Lục Lăng Hằng là một tên bợm rượu, giờ giấc sinh hoạt và làm việc đảo lộn lung tung, vành mắt đen xì đắp phấn lên cũng không che hết, bộ dạng lúc nào cũng như vừa bị ép khô, hơn nữa có lẽ bởi thiếu tự tin mà lưng thường xuyên còng xuống, khí chất bay đi đâu hết cả, do vậy nên không có nhiều người thích.
Nhưng khi cái xác này đến tay Lục Quân Càn thì lại khác. Thật ra bản thân Lục Lăng Hằng so ra cũng không kém Lục Quân Càn là bao, ngoại hình hai người giống nhau đến dăm ba phần, nhưng Lục Quân Càn thiên nhu hòa, mà Lục Lăng Hằng lại thêm anh tuấn. Lục Quân Càn cao, mà Lục Lăng Hằng cũng thế. Ba centimeter không sai biệt quá nhiều, đều dài ở đùi hết cả, cho nên vẫn là một cái ‘móc treo quần áo’ đẹp đẽ. Lục Quân Càn chỉnh đốn lại cái đầu bù xù, lại thêm hai ngày nghỉ ngơi khí sắc thêm hồng thuận, hơn nữa anh còn đứng thẳng lưng, dáng vẻ rất tốt, cả người tản ra khí chất tự tin, trông sáng sủa hơn hẳn.
“Này, này? Mã tổng giám, anh vẫn còn nghe chứ?”
Lục Lăng Hằng ngẩn ra, khẽ cắn môi dưới, không nói gì.
“Đi đi.” Mã Du khoát khoát tay, “Đóng cửa lại cho tôi.”
Lục Lăng Hằng ra khỏi phòng làm việc, thấy một cô gái mặc đồ màu đỏ đi về phía mình. Anh vội vàng chào: “Tần.. Chị Tần.”
Cô gái này cũng là ngôi sao trong công ty giải trí của anh, tên là Tần Tiểu Lệ. Ban nãy thiếu chút nữa Lục Lăng Hằng gọi thẳng tên Tần Tiểu Lệ, cũng may mà kịp nhớ ra thân phận mình, nhanh chóng thay đổi cách gọi.
Tần Tiểu Lệ đi qua anh, khóe mắt lướt qua người, ngay cả một câu chào xã giao cũng không nói, cao ngạo đi qua.
Lục Lăng Hằng nhíu mày. Cái người Tần Tiểu Lệ này thật ra kiếp trước có vài gút mắt với Lục Quân Càn. Hai người họ cùng nhau diễn qua hai tác phẩm, bộ phim đầu tiên đóng vai huynh muội, lúc phim mới ra, để PR mà đoàn làm phim tung scandal giữa hai người họ lên, hơn nữa công ty cũng hỏi qua ý của Tần Tiểu Lệ, tuy rằng Lục Quân Càn không thích Tần Tiểu Lệ, nhưng không có cách làm sáng tỏ, có đôi khi còn phải phối hợp diễn trò cùng. Khi đó Tần Tiểu Lệ vẫn còn là một ngôi sao hạng ba, nhờ scandal với Lục thiên vương mà nhanh chóng nổi tiếng. Bộ phim thứ hai họ đóng vai tình nhân của nhau khiến scandal càng thêm rầm rộ. Khi đó Tần Tiểu Lệ nịnh hót Lục Quân Càn thế nào khỏi nói, một câu anh Lục hai câu anh Lục ngọt sớt, hôm nay đổi vai, ngay cả liếc nhìn cũng chẳng buồn. W.e.b.T.r.u.y.e.n.O.n.l.i.n.e.c.o.m
Người như vậy trong giới giải trí không ít, Lục Quân Càn cũng chẳng lạ gì mấy người hai mặt như vậy, điều này chỉ khiến cảm tình của anh dành cho Tần Tiểu Lệ ngày một vơi.
Lục Quân Càn vừa chết, mọi sự chú ý đều đổ dồn vào đó, khán giả cả nước không bỏ lỡ bất cứ tin tức gì liên quan đến anh. Tần Tiểu Lệ là bạn gái tin đồn của anh, đương nhiên cũng trở thành tâm điểm được giới truyền thông để ý đến.
Thế nên mấy ngày rồi, Tần Tiểu Lệ không ngừng diễn tiết mục khóc lóc sướt mướt, ra đường với bạn bè khóc bị chụp được, post lên weibo giật tít, toàn những từ ngữ như “Nỗi đau thấu tâm” “Thương tâm gần chết” “Không còn cảm nhận được niềm vui trên đời”. Một ngày cô ta phải khóc đến năm sáu lần, chừng ấy nước mắt chắc đủ đóng thành chai, Lục Quân Càn thực sự hoài nghi không biết mắt cô ta tiến hóa thành vòi nước từ khi nào. Nhưng mấy chuyện này chẳng thấm vào đâu, ngày đó trong lễ truy điệu của Lục Quân Càn, Tần Tiểu Lệ khóc ngất bên di ảnh bị chụp rồi phát tán lên mạng, lập tức lên trang nhất các mặt báo. Phải biết rằng lễ truy điệu ngày hôm đó để người đã khuất yên nghỉ, công ty không cho giới truyền thông vào trong nhà tang lễ, Tần Tiểu Lệ dẫn phụ tá của mình đi cùng, ảnh ai chụp, ảnh ai up lên, khán giả có thể không biết chứ Lục Quân Càn rõ mồn một. Bây giờ Tần Tiểu Lệ nghiễm nhiên trở thành góa phụ của Lục Quân Càn, khán giả thương xót anh đều chuyển qua đồng cảm thương hại và yêu thích Tần Tiểu Lệ, cô ta diễn rất sâu, giờ hễ có cái gì có tên Lục Quân Càn cũng nhảy vô sướt mướt. Nhưng nhìn bộ dạng cao ngạo của cô ta ban nãy, không biết thương tâm đi đâu hết cả rồi?!
Nghĩ đến việc cái chết của mình trở thành công cụ nổi tiếng và làm giàu cho kẻ khác, trong lòng Lục Quân Càn dâng lên chút tư vị khó nói thành lời.