Trung Khuyển Bị Bệnh Dại

Chương 51 : Thẩm cún đực sốt ruột

Ngày đăng: 07:13 19/04/20


– Thẩm cún đực sốt ruột.



Mấy tuần này Lục Lăng Hằng bận rộn quay phim, Thẩm Bác Diễn cũng bận lo chuyện mở công ty.



Thật ra trước kia hắn có ý định mở công ty, bố mẹ đều rất tán thành. Tập đoàn Thẩm thị quy mô kinh doanh rộng, tuy rằng chủ yếu là công nghiệp thực phẩm, nhưng cũng có một chút liên quan tới bất động sản và đầu tư văn hóa truyền thông. Mấy năm nay ngành sản xuất giải trí quốc nội phát triển rất nhanh, từ lâu đã không còn phải chạy theo Hương Cảng, nhất là công nghiệp điện ảnh. Mười năm trước các vụ vi phạm bản quyền tràn lan, dẫn tới sự sụt giảm không gượng dậy nổi của nền công nghiệp điện ảnh, sau khi nhà nước ra sức chống lại hành vi vi phạm bản quyền, nền công nghiệp điện ảnh cũng nhanh chóng đi lên, tựa như tiền được in ấn nhiều hơn, thế rồi mọi người đổ xô đi mò vàng.



Mấy năm này Thẩm Bác Diễn đi theo Lục Quân Càn đầu tư điện ảnh. Cha mẹ Thẩm gia vốn nghĩ con trai sẽ phá sản, không ngờ hắn đầu tư bộ nào kiếm bộ ấy, kiếm được không ít tiền, cho nên tiếp tục ủng hộ hắn đầu tư. Ngành công nghiệp thực phẩm của Thẩm thị dường như đã bị Thẩm Thanh Dư nắm gần hết trong tay, Thẩm Bác Diễn không có nơi phát triển, nhưng nếu hắn tự mình làm, ra ngoài mở rộng nghiệp vụ tập đoàn, lấn sân sang một thị trường mới, cha mẹ Thẩm gia đều hài lòng với cục diện này, cũng hỗ trợ đáng kể.



Dưới sự ủng hộ của cha mẹ, công ty được xây dựng rất thuận lợi, đã làm xong không ít thủ tục, nhưng đang gặp phiền phức trong việc thành lập đoàn đội của riêng công ty, Thẩm Bác Diễn đang nghĩ cách thọc gậy bánh xe lôi kéo mời chào những người có thể sử dụng được về bên mình, để phát triển công ty.



Hôm nay Thẩm Bác Diễn có việc cần phải đi tới trụ sở chính của tập đoàn, vừa khéo gặp Thẩm Thanh Dư.



Thẩm Thanh Dư kéo em trai mình nhìn một chút, quan tâm nói: “Mấy hôm nay không nghỉ ngơi tốt à? Sắc mặt xấu vậy?”



Thẩm Bác Diễn nói: “Đang bận mở công ty mới mà.”



“Ừ.” Thẩm Thanh Dư mỉm cười vỗ vỗ vai hắn: “Vạn sự khởi đầu nan, sau này sẽ thuận lợi cả thôi. Cố gắng làm tốt, anh tin nhất định em sẽ làm nên chuyện.”



Thẩm Bác Diễn nhìn Thẩm Thanh Dư, muốn nói rồi lại thôi. Thẩm Thanh Dư đang định đi, Thẩm Bác Diễn kéo anh lại, dè dặt hỏi: “Anh, anh không vui sao?”



“Sao anh lại không vui chứ?” Thẩm Thanh Dư vô cùng kinh ngạc.



Thẩm Bác Diễn không hé răng. Ngày nào Trâu Tĩnh Tĩnh cũng ghé vào tai anh nói xấu Thẩm Thanh Dư, nói Thẩm Thanh Dư dụng tâm hiểm ác thế nào, Thẩm Bác Diễn thấy rất buồn phiền, tuy anh vẫn kính trọng anh trai mình, nhưng nghe mấy thuyết âm mưu hiểm ác, khiến đôi khi anh nghĩ hành động của Thẩm Thanh Dư không đơn thuần chút nào.




Hai phút sau, Trương Khôn đi ra: “Quay lại cảnh này đi!”



Hai mắt Sở Y Na sáng lên, ngay sau đó Trương Khôn tạt gáo nước lạnh vào người cô: “Sửa lại kịch bản một chút, Cảnh Thanh, lát nữa cậu đỡ Y Na đi.”



“Sao?!” Tất cả các diễn viên đều sửng sốt.



“Lăng Hằng và Y Na ghép đôi cảm xúc quá mạnh mẽ, vậy không ổn, thôi cứ để nam chính cứu mỹ nhân đi.”



Thật ra bộ phim “Khương môn phi tương” này chủ yếu là thiếu niên thám hiểm, cảnh tình cảm không nhiều, chỉ dừng lại ở ngươi yêu ta ta hiểu ý ngươi, cảnh tình cảm dễ hiểu nhất phim ngược lại lại là nữ hồ yêu quấn quýt si mê Lăng Kiếm Vân. Có mập mờ dây dưa thì cũng phải là nam chính và nữ chính, Vân Khê Nguyệt và Lăng Kiếm Vân mà mập mờ thì không hợp bộ phim chút nào.



Sửa kịch bản trong khi quay phim là chuyện thường gặp, vị trí biên kịch trong nước rất nhỏ bé, từ nhà sản xuất cho tới đạo diễn thậm chí diễn viên đều có quyền lên tiếng chỉ trỏ thay đổi kịch bản. Giờ đạo diễn muốn sửa, các diễn viên đành phải nghe theo, tuy rằng Sở Y Na rất tiếc, nhưng cũng đành phải phối hợp.



Thế là Lục Lăng Hằng lui ra ngoài sân, đợi Cảnh Thanh diễn xong cảnh anh hùng cứu mỹ nhân thì anh sẽ đi lên hỏi thăm tình huống.



Bên kia, cuối cùng Thẩm Bác Diễn cũng lôi kéo được mấy người trong công ty điện ảnh và truyền hình tương đối nổi tiếng, vừa ký hợp đồng xong liền gọi điện thoại cho cấp dưới: “Mau đặt vé máy bay tới Hoành Điếm cho tôi.”



Cấp dưới hỏi: “Khi nào ạ?”



Thẩm Bác Diễn không đợi được lâu thêm nữa: “Ngày mai luôn đi, càng sớm càng tốt!”



M: Mọi người thích để em Husky tên thuần Hán “Tiểu công cẩu” hay thuần Việt “Em cún đực”?