Trung Khuyển Bị Bệnh Dại

Chương 84 : Nếu như, hung thủ đứng sau tất cả mà hắn vẫn luôn tìm… là Trâu Tĩnh Tĩnh…

Ngày đăng: 07:14 19/04/20


– Nếu như, hung thủ đứng sau tất cả mà hắn vẫn luôn tìm… là Trâu Tĩnh Tĩnh….



Cuối cùng Thẩm Bác Diễn cũng nhớ ra. Sau khi hắn du học nước ngoài trở về không ở cùng một chỗ với cha mẹ, nhưng mỗi tháng hắn vẫn phải về nhà thăm hỏi bố mẹ vài lần, cùng họ ăn bữa cơm. Có một lần hắn trở về, vừa hay gặp Trâu Tĩnh Tĩnh đang tiếp khách ở nhà, mà vị khách kia chính là Tôn Diễm Ny.



Sở dĩ Thẩm Bác Diễn không nhớ ra ngay là bởi trước và sau khi trang điểm Tôn Diễm Ny quá khác, mãi tới khi xem bức ảnh mặt mộc kia hắn mới nhớ ra bà ta giống người nào hắn từng gặp.



Sau khi Trâu Tĩnh Tĩnh rời giới giải trí, bà trở thành hàng ngũ lãnh đạo cấp cao trong tập đoàn Thẩm thị, tiếc rằng bà thật sự không biết kinh doanh làm ăn, hễ là bà ra quyết sách, y như rằng sẽ thua lỗ, được vài lần, ông Thẩm không để bà quản việc công ty nữa, tuy rằng vẫn giữ lại chức vụ cho bà, nhưng chỉ là trên danh nghĩa. Trâu Tĩnh Tĩnh rảnh rỗi rồi, liền qua lại với giới phụ nữ thượng lưu, sống những tháng ngày xa hoa hưởng lạc. Tôn Diễm Ny, có lẽ cũng là một trong những người bạn của bà trong giới kia, Thẩm Bác Diễn không dám nghĩ quan hệ của mẹ mình với Tôn Diễm Ny tốt đến chừng nào, nhưng… có thể để mặt mộc tới gặp bạn, có lẽ quan hệ không tầm thường.



Dính tới Trâu Tĩnh Tĩnh, Thẩm Bác Diễn phiền não cào đầu mình.



Trong lúc bất chợt, một ý nghĩ đáng sợ thoáng hiện lên trong đầu hắn — nếu như.. hung thủ đứng sau hắn vẫn luôn tìm kiếm.. là Trâu Tĩnh Tĩnh.



Ý nghĩ này khiến da gà da vịt trên người Thẩm Bác Diễn nổi hết lên, hắn đóng mạnh laptop, đi tới bên cửa sổ hít thở không khí trong lành.



Giả như mẹ hắn thật sự là người hắn vẫn luôn tìm kiếm… Nhưng Trâu Tĩnh Tĩnh hại Lục Quân Càn vì lý do gì mới được chứ? Quan hệ duy nhất của bà với Lục Quân Càn, chính là hắn. Mẹ vẫn mong hắn có thể nhanh chóng kết hôn sinh con, kế thừa gia nghiệp. Hắn nhỏ hơn anh trai bảy tuổi, đây vẫn là một nút thắt trong lòng mẹ hắn, cho dù hắn có sinh con đẻ cái, thì giờ con trai anh cả cũng đã sắp tốt nghiệp tiểu học, còn hắn thì vẫn muốn ở bên một người con trai cả đời..



Thẩm Bác Diễn như rơi vào hầm băng, vừa nghĩ tới khả năng kia, hàn khí từ xương tủy phả ra ngoài, khiến hắn không nhịn được mà run lên.



Tựa như còn chưa đủ lạnh, đúng lúc này điện thoại đổ chuông, trên màn hình hiện tên người gọi đến — “Mẹ” .



Thẩm Bác Diễn ấn vài lần mới nhận được cuộc gọi, hắn hít sâu một hơi, cố gắng giữ giọng nói mình trấn tĩnh không căng thẳng: “…Mẹ”



Trâu Tĩnh Tĩnh không vui hỏi: “Con đang ở đâu?”



“Con đang đi công tác.”




“Nếu quả thật không có chứng cứ và đầu mối gì, chúng ta sẽ không tra ra được ai là người đứng sau tất cả phải không? Nhưng nếu có thể tra ra được, như vậy có nghĩa là còn có chứng cứ. Dù có không thể truy cứu chuyện của em, vậy Tôn Phương thì sao? Y hại chết Tôn Phương, chắc chắn phải có chứng cứ chứ? Nếu anh đoán không sai, y hại chết Tôn Phương là vì giết người diệt khẩu, vậy sao y phải vội vội vàng vàng mà ngay ngày hôm sau đã hành động, có lẽ y sợ lộ ra bằng chứng gì đó? Chỉ cần ta có thể tìm được bằng chứng, sau đó giao cho cảnh sát, em không thể làm bất cứ cái gì, nhưng em hy vọng nếu thật sự có người muốn giết người, thì người đó phải bị pháp luật trừng trị.”



“Ừ.. anh biết rồi.” Thẩm Bác Diễn cúi đầu hôn lên mái tóc ẩm ướt vẫn còn phảng phất mùi dầu gội đầu: “Anh sẽ nghĩ biện pháp tìm chứng cứ.”



Lục Lăng Hằng quay phim cả ngày trời, tuy rằng là phim điện ảnh, nhưng đạo diễn yêu cầu rất cao, họ phải quay mất cả ngày mới xong một đoạn. Anh đã rất mệt mỏi, được Thẩm Bác Diễn ôm vào lòng, chẳng mấy chốc rơi vào giấc ngủ.



Lục Lăng Hằng ngủ rồi, Thẩm Bác Diễn rón rén đứng lên, đi ra ngoài mua thuốc, vừa hay nhận được điện thoại của Thẩm Thanh Dư.



“Cuối tuần rảnh rỗi em có về nhà không?” Thẩm Thanh Dư hỏi, “Anh dẫn em đi gặp mấy người bạn.”



Thẩm Bác Diễn hỏi: “Bạn gì?”



“Mấy người rất nổi danh trong ngành truyền thông.” Thẩm Thanh Dư hỏi, “Dự án của đạo diễn Kê Tân kia sắp khai máy chưa? Các em làm tới đâu rồi?”



Gần đây Thẩm Bác Diễn quá bận rộn, không quản lý chuyện bộ phim điện ảnh kia, đều giao hết cho Chu Việt Việt phụ trách. Trước khi dự án của Kê Tân tìm tới Thẩm Bác Diễn nhờ đầu tư đã thu xếp tương đối, cho nên tiến triển rất thuận lợi, có thể khai máy đồng thời với “Hôn quân”. Nhưng nếu như vậy, Lục Lăng Hằng đảm nhận vai chính trong hai bộ phim sẽ rất mệt mỏi, Thẩm Bác Diễn muốn trì hoãn dự án của Kê Tân đến khi “Hôn quân” quay xong.



“Gọi cả Kê Tân tới đi.” Thẩm Thanh Dư nói, “Buổi trưa về nhà ăn một bữa, chiều thì gặp mặt tán gẫu với mọi người.”



Thẩm Bác Diễn day day huyệt thái dương. Đúng là hắn cần về nhà một chuyến để nói chuyện cùng với mẹ. Thế nên hắn đồng ý: “Được.”



Thương Trụ Vương: Nổi tiếng là một ông vua dâm đãng. Ông mê Đát Kỷ đến quên việc triều chính. Ông và Đát Kỷ là một cặp được nhắc đến trong lịch sử Trung Quốc với sự phẫn nộ của nhiều người. Tuy vậy, Trụ Vương đẹp trai, phong độ và tuấn tú, có sức khỏe hơn người và là một vị vua văn võ song toàn, vì sự cứng rắn, tàn bạo, ham quyền lực đã dẫn đến mất nước về tay nhà Chu.



Đường Minh Hoàng: Đường Huyền Tông hay thường gọi là Đường Minh Hoàng, là vị Hoàng đế thứ 7 hoặc thứ 9[ của triều đại nhà Đường trong lịch sử Trung Quốc. Huyền Tông được đánh giá là một trong những vị Hoàng đế đáng chú ý nhất của nhà Đường. Tuy nhiên về cuối đời, Đường Huyền Tông sinh ra mê đắm trong tửu sắc, không chú ý đến nền chính trị ngày càng bại hoại suy vi, bên trong sủng ái Dương Quý Phi, bỏ bê việc nước, bên ngoài trọng dụng gian thần Lý Lâm Phủ, khiến cho nền thống trị ngày càng xuống dốc.