Trùng Sinh Chi Dữ Lang Cộng Chẩm

Chương 108 : Bị lừa bán

Ngày đăng: 04:30 19/04/20


Phương Thần cảm thấy bản thân rất xui xẻo, không phải  mình đang yên lặng ngồi trong kí túc xá, thế nhưng sẽ bị người trộm đi ra.



Hắn cũng muốn khóc, đáng tiếc lại bị người dùng tay bụm miệng để cho hắn trừng lớn hai mắt của mình, cái gì đều nói không nên lời, “Ô ô…” Tốt nhất vẫn là bản thân không ngừng mà giãy dụa, mới tránh cho bản thân cái mũi nguy hiểm.



Ngay cả hiện tại hắn cũng không biết là xảy ra chuyện gì, chính là cũng hiểu được, cho dù bản thân hô lên nói, được cứu trợ, cũng sẽ bị người…



thiếu niên ôm hắn, rất xa lạ, bản thân căn bản là không có gặp qua, đương nhiên, cũng không bài trừ việc hắn căn bản sẽ không có chú ý quá việc này, mới có thể dẫn đến hiện tại.



Cũng không biết thời gian qua bao lâu, chờ Phương Thần khi cảm thấy mệt mỏi muốn ngủ, rốt cục bọn họ ngừng lại trước mặt một tòa nhà  rất bình thường.



Tòa nhà nhìn qua rất cũ, thậm chí liên bóng người không có.



Nam sinh ôm hắn đi lên, trên vách tường đã có vết rách, nhìn sang có thể thấy nguy hiểm.



Phương Thần không có như khóc như trẻ con, chính là trừng lớn hai mắt của mình, quan sát tình huống bên trong.



Phương Dịch trong đầu Phương Thần vui sướng khi người gặp họa, “Chậc chậc… Chậc chậc… tiểu bảo bối đáng yêu, ngươi bị người lừa bán rồi đó.” bộ dáng Âm dương quái khí, khiến người nghe xong liền  tức giận.



“Ta bị người lừa bán, ngươi cũng chạy không nổi đâu.” giọng điệu Phương Thần không tốt mà phản bác đạo, nếu như mình có sự tình gì nói yêu tà thú cũng khó giữ.



Phương Dịch nghe như vậy, còn  xuất thần một chút, nhưnglại có vẻ phá lệ buồn cười, “Thì tính sao? Cùng ta có quan hệ sao? Ta là không có thật thể.” Được rồi, trước mắt khi đứa bé này gặp nguy hiểm, hắn sẽ ra tay.



Phương Thần không có tiếp tục nói chuyện, dù sao đã đến một gian phòng cũ nát, khi cửa được đẩy ra, một người phụ nữ to béo xuất hiện, nàng mặc quần áo rộng thùng thình, mà  gương mặt rất béo, khi nhìn đến người tới, trong ánh mắt liền xuất hiện tươi cười.



“Đến đây đâu!” ánh mắt người  phụ nữ trực tiếp nhìn về phía Phương Thần, rồi sau đóhắn  ngạnh sinh sinh mà rùng mình một cái.




“Triệu Hiền, nhanh lên bắt đầu đi. Con của chúng ta chờ không được bao lâu.” Lúc này nữ tử kia, trong mắt thoáng hiện lo lắng cảm xúc, mà nữ hài bên người nàng, sớm đã bị một cái bảo mẫu khác ôm đi.



Lý Triệu Hiền khẽ gật đầu, sau đó đem người thả lại đây, trực tiếp đi ra ngoài.



Phương Thần không biết xảy ra chuyện gì, nhưng là trong lòng của hắn mặt có dự cảm không tốt, nhìn ánh mắt nữ nhân kia, giống như mình là cứu thế chủ…



Quả nhiên thời gian không có bao lâu, Phương Thần bị đưa một bệnh viện tư nhân, điều kiện kỹ thuật nơi này đều rất tiên tiến, mà một lão nhân, đã đi tới, “Là hắn sao?” Ngữ khí của hắn không có nhiều đại tình cảm, giống như lúc này đứa trẻ đối với hắn đến, chính là một thí nghiệm phẩm mà thôi.



“Đúng vậy.” Lý Triệu Hiền thản nhiên mà nói, cả khuôn mặt đều là lạnh băng.



Phương Thần vẫn luôn không có nói chuyện, lúc này tiến nhập phòng giải phẫu, nhìn nhìn lại hài tử nằm một bên, cho dù là ngu ngốc, hắn cũng hiểu được là xảy ra chuyện gì. đứa bé kia thật nhỏ, nhìn qua  ít tuổi hơn hắn, hơn nữa xem ra, vẫn là dùng dưỡng khí tại duy trì sinh mệnh.



“Oa oa oa… Oa oa oa…” Phương Thần lớn tiếng mà khóc lên, thanh âm của hắn thanh thúy to rõ, nhìn chỉ biết rất khỏe mạnh.



Hộ sĩ đã cầm kim nhỏ  lại đây, mà Phương Thần một bên khóc, một bên nghĩ biện pháp, hắn là tuyệt đối sẽ không để cho những người này thực hiện được.



Lý Triệu Hiền hiển nhiên cũng nghe đến tiếng khóc hài đồng, mà nữ tử bên cạnh hắn, lại là nói rằng, “Con của chúng ta, rất nhanh sẽ không có việc gì.”



Lý Triệu Hiền cầm lấy tay vợ mình, sau đó gật gật đầu.



Hộ sĩ đã đến trước mặt Phương Thần, rồi sau đó trên người hắn  tản ra năng lượng thản nhiên, hắn không nghĩ ngồi chờ  chết, ngay cả sẽ bại lộ sức mạnh của bản thân cũng vậy.



“A…” đột nhiên,  một tiếng hét thảm truyền ra, sau đó mọi thứ trở nên lặng yên không một tiếng động, yên tĩnh quỷ dị mà  dâng lên.