Trùng Sinh Chi Dữ Lang Cộng Chẩm

Chương 121 : Thư tình

Ngày đăng: 04:30 19/04/20


Lý Lệ Lệ cảm thấy rất kỳ quái, rõ ràng  đây phải là đôi mắt hài đồng khờ dại, mà khi nhìn về phía mình, hình như là muốn giết mình.



“Triệu Nhất không như vậy…” Khổng Chiêu đương nhiên biết đứa bé đang suy nghĩ gì, vì nó không  muốn có một mẹ kế mà thôi.



Kỳ thật hắn cũng có chút không hiểu, Triệu Nhất đã  có oa oa lớn như vậy, thế nhưng còn có nhiều nữ sinh thích hắn như vậy.



Phương Thần dụi dụi hai mắt của mình, khờ dại dò hỏi, “Đại tỷ tỷ, ngươi nói ai thích cha ta đâu?” tiếng nói mềm mềm nhu nhu, nghe lên  lại rất rõ ràng, thậm chí làm người ta cảm giác đến ấm áp.



Lý Lệ Lệ rất thích trẻ con, nhiều lúc, nàng đều muốn bính bính đứa nhỏ này, nhưng  ba hắn  ở chỗ này đây cả người đều tản ra nhưng lãnh khí, để cho tất cả mọi người không dám tùy tiện tới gần.



“Là một a di xinh đẹp.” Lý Lệ Lệ  biết việc như thế này, nhưng trong lòng lại cảm thấy không biết nói gì, dù sao mọi người chưa đến hai mươi tuổi, cũng đã  lên chức a di lúc này Phương Thần còn ngồi ở trên giường, nâng lên hai mắt của mình, mặt non nớt nhìn qua hết sức thủy nộn, “Là tỷ tỷ xinh đẹp như ngươi sao?” để cho mình phát hiện thì gặp một người giết một người.



Lý Lệ Lệ vội vàng mà lắc đầu, nàng biết, nếu như mình không nói như vậy, không biết sau này sẽ phát sinh chuyện gì đâu.



“Ta chỉ truyền tin, sự tình còn lại cũng không biết.” Lý Lệ Lệ như thế nào cũng không thông, một đứa bé, thế nhưng còn có khí thế lớn như vậy, hình như là đột nhiên biến thành  một người dường như.



“Phải không?” Phương Thần mắt to ngập nước, lập tức liền ảm đạm rồi xuống dưới, “Nếu là tỷ tỷ như gươi, ta còn thành toàn, bởi vì…” Thấy ánh mắt bọn họ đều nhìn mình, vì thế tiếp tục nói, ” phụ thân, trong lòng chỉ có mụ mụ.”



Kỳ thật hắn ngay cả mẫu thân của mình bộ dáng gì cũng không biết, lại càng không nói mặt khác, nhưng đây là một lí do lấy cớ thật tốt. Nếu có thể nói, hắn tuyệt đối sẽ không để cho cha của mình cho mình tìm mẹ kế.



Nếu ngay cả  nữ nhân lang tộc đều không được, huống chi là nữ tử phổ thông.


Phương Thần nghe được cha nói thế, trong mắtthoáng hiện đắc ý dào dạt, thuận tiện còn nhìn thoáng qua Khổng Chiêu, “Ca ca, ngươi đi ném đi.” Mỗi lần mình thắng, hắn đều sẽ kêu như vậy, hắn liền biết phụ thân là sẽ không đáp ứng những nữ nhân.



Khổng Chiêu không nói gì mà nhìn phụ tử hai người, nếu là như thế nói, thì mình chắng làm gì cả mà.



“Phụ thân…” Phương Thần nắm áo cha, ý tứ rất rõ ràng.



Phương Triệu Nhất ôn nhu mà nói, “Thần Thần, yên tâm, ta sẽ không tìm mẹ kế cho ngươi.” Người thừa kế của Lang tộc, hắn đã bắt tay vào làm đi làm, bây giờ còn không thích hợp nói cho con trai của mình biết, hơn nữa hắn chính là cần hạnh phúc sinh hoạt là tốt rồi.



Lúc này Trương Hoa đang tại chờ đợi, khi nhìn đến Lý Lệ Lệ, vội vàng mà dò hỏi, “Thế nào?” bên trong ánh mắt của nàng, thoáng hiện cảm xúc lo lắng.



“Ta đã  đưa cho hắn, về phần là như thế nào, liền nhìn bản thân hắn.” kỳ thật tâm tình Lý Lệ Lệ cũng không được khá lắm, nếu không là người trước mắt là đồng học trung học, nàng căn bản là sẽ không giúp cái này vội.



Đáng tiếc nàng lời còn chưa nói hết khi, liền nhìn đến phòng 507 Khổng Chiêu, trực tiếp từ phía trên ném ra một phong thư.



Trương Hoatrừng lớn hai mắt của mình, “Này… Lý Lệ Lệ!” Đây là nàng giúp mình nói cho Phương Triệu Nhất sao?! Nàng đã thấy được Phương Triệu Nhất đi trở về, kia hiện tại như thế này…



Lý Lệ Lệcũng rất giật mình, “Ta…” Nàng thật là không biết xảy ra chuyện gì, như thế nào mới trong chốc lát cũng không có, đã bị ném đâu?!



Nếu không nói là ban cán bộ có việc nói, là không thể tùy tiện đi vào nam sinh ký túc xá.



“Ba…!” Một tiếng, Trương Hoa tát  Lý Lệ Lệ một bàn tay.