Trùng Sinh Chi Dữ Lang Cộng Chẩm

Chương 123 : Trương Hoa cận kề cái chết

Ngày đăng: 04:30 19/04/20


khi Trương Hoa bị đưa về phòng ngủ, hình như tất cả mọi người đều biết nàng tỏ tình với một nam sinh, kết quả thảm bại.



Lý Lệ Lệ  thấy Trương Hoa có trạng thái như vậy,  không còn gì để nói, mình tự nhiên bị đánh một bàn tay, vốn dĩ muốn trả trở về, chẳng qua nhìn  nàng như thế này, chuyện gì cũng nói không được.



Kỳ thật nàng kiêu ngạo như vậy, bị đối đãi như thế,  thực sự rất khó tiếp thu đi, chính là muốn  mình nói lời  an ủi lời nàng, đó là  chuyện không có khả năng.



Trương Hoa vốn đang giương nanh múa vuốt, lúc này lại có vẻ dị thường an tĩnh, ” tôi tự đi trở về.” Sau khi nói xong, không có giải thích,  mà đi về phía khác luôm.Lý Lệ Lệ nhìn Trương Hoa không có về phòng, ngược lại là đi ra ngoài, “Trương Hoa, chuyện tình cảm, không thể miễn cưỡng.” Nàng vẫn nên nói một câu như vậy, miễn cho cô ấy  làm ra chuyện  gì không tốt.



“Ta biết.” Trương Hoa cũng không quay đầu lại tiêu sái.



trong lòng Lý Lệ Lệ có chút lo lắng, nhưng đã biết đã tính cách Trương Hoa, chắc không đến lượt nàng.



Trương Hoa đi khu khó tìm của trường S, “Ta đã dựa theo lời  ngươi nói  mà làm,  nhưng người ta một chút cũng không để ý đến  ta.” Thanh âm của nàng rất thanh lãnh, thậm chí còn mơ mơ hồ hồ tản ra tức giận.



“đã biết, ngươi trở về đi.” Một giọng nói lạnh băng vang lên giống như chuyện này không phải việc nó nên để ý.Trương Hoa xoay người bước đi, như sợ hãi dã thú phía sau sẽ đuổi theo.Chờ người  đi rồi một nam sinh ngồi trên cây, cười nói.”Chẳng lẽ Phương Triệu Nhất thích nam hài?” Trong mắt của hắn toàn bộ đều là ý cười.



Nam sinh  nói với một nam sinh khác,bộ dạng thực anh tuấn,  nhưng ánh mắt âm lãnh, như phá hủy cả gương mặt “Ngươi cho là người ta  cũng giống như là ngươi nhất sao?”



“Kia còn có biện pháp nào đối phó hắn?” Lâm Tử Kỳ nói với người đối diện. Nghe đến câu đó  Âu Dương Tiêu lập tức liền nhíu lông mày, “Chuyện này, có điểm gì là lạ.” Ngay cả bọn họ muốn đối phó Kha Tiểu Đồng, như chuyện mà nháo lớn lên thì khác, hơn nữa phần tài liệu cho bọn hắn, cũng không biết là từ đâu ra tới.



“Quản hắn như thế nào đâu. Chẳng lẽ có người còn muốn lợi dụng chúng ta?” trong ánh mắt Lâm Tử Kỳ, hoặc nhiều hoặc ít đều có ý cười.



Âu Dương Tiêu lắc đầu, “Không thể, với chuyện Phương Triệu Nhất, chúng ta nên ở cách xa xa, nói cách khác…” Hắn nghe được tin tức từ cha mình, nghĩa là nguyên nhân  Lý gia bị giết, là do đắc tội Phương gia.




“Triệu Nhất.” Lý Lệ Lệ phòng thấy thẩm vấn chỉ có vài người bọn họ, mà hai người cũng khác không quen, cũng không biết bọn họ muốn làm gì.



Phương Triệu Nhất nghiêng đầu mình, thản nhiên mà dò hỏi, “Có việc?” Quả nhiên nữ nhân đều là sinh vật phiền toái, nếu không, cũng sẽ không phát sinh chuyện như vậy.



trong ánh mắt Lý Lệ Lệ, thoáng hiện lo lắng cảm xúc, cuối cùng nói, “Thực xin lỗi.” Nếu không phải mình cùng nàng đi nói, vậy không có chuyện hôm nay. Đối với việc Trương Hoa sẽ tự sát, nàng thật là không nghĩ đến.



Trước kia mình quen Trương Hoa trong hội  học sinh, cũng chưa từng thấy qua chuyện kịch liệt như vậy, chính là…



Chuyện này rất kỳ quái, thậm chí lộ ra nguy hiểm, hơn nữa mục tiêu đúng là Phương Triệu Nhất. Lý Lệ Lệ  vội vàng mà đem suy nghĩ trong đầu mình dứt bỏ, dù sao mình cũng không phải tiểu thuyết, làm sao có thể phức tạp như vậy đâu.



Trương Hoa thật sự yêu Triệu Nhất như vậy?! Thậm chí cả sinh mệnh của mình cũng có thể không cần.



“Tỷ tỷ, chuyện này cùng ngươi không quan hệ nha.” Phương Thần vốn dĩ quan sát Lâm Tử Kỳ cùng Âu Dương Tiêu, hắn đã đoán được  chuyện gì xảy ra, nhưng xem bộ dáng bọn hắn, Trương Hoa chết, cũng là có điểm mê mang.



Vốn dĩ có chút áp lực vả lại trong không gian an tĩnh, truyền ra tiếng nói non nớt, khiến tinh thần hưng phấn rất nhiều.



“Cám ơn ngươi, Thần Thần.” Lý Lệ Lệ cười cười, nàng cũng biết tâm tư của mình, nhưng nhìn Triệu Nhất, căn bản lại không thể, nếu là như thế nói, vậy đoạn rụng đi. Nàng vốn dĩ còn chưa hãm vào sâu đậm, không cần phải thích một nam nhân căn bản là không có khả năng.



Phương Thần nâng đôi mắt, “Ngươi không cần gọi ta Thần Thần!” tiếng nói non nớt, lại lộ ra kiên định cùng không vui, khiến Lệ Lệ cảm thấy mạc danh kỳ diệu, nàng vì biết phòng người 507,nên muốn gọi bé như thế.



“Ta cùng ngươi không quen thuộc lắm đâu, tỷ tỷ!” Cho dù thanh âm hài đồng rất nhu hòa, nhưngLý Lệ Lệ thể cảm giác đến một cỗ hàn khí từ trên người hắn,, nhất thời trong lòng đánh một cái rùng mình.