Trùng Sinh Chi Dữ Lang Cộng Chẩm

Chương 31 : Phụ thân bị phạt đứng

Ngày đăng: 04:29 19/04/20


Trương Kiều Sư híp hai mắt của mình, nàng có thể chịu đựng  việc Phương Triệu Nhất không tiếp thu  bài giảng, vì thành tích của hắn, cho dù tính trong ba trường nhất nước cũng luôn xếp thứ nhất, vì vậy nàng không có ý kiến  .



động vật lông xù kia, nàng không có nhìn lầm, phải là một con cún đi. Trường học không cho phép mang sủng vật vào vườn trường, cái này trường học  đầy tương lai hy vọng, thế nhưng có người  công nhiên  làm trái với nội quy trường học.



Trương Kiều Sư cho tới bây giờ cũng không phải một người khó có thể ở chung, chính là lần này đã khiêu chiến tính nhẫn nại  của nàng.



“Phương Triệu Nhất!” Trương Kiều Sư lớn tiếng, thanh âm bén nhọn, khiến lỗ tai người ta  đều đau.



Phương Thần sau khi gây án, cũng hiểu được mình đã gây họa, dù sao cũng là lớp học, chính là mình lại tru lên như thế, tin tưởng không lâu sau,  người nào đó sẽ bị phạt Kỳ thật không thể phủ nhận, Phương Thần vẫn có chút vui sướng khi người gặp họa, vốn là mình đang ngủ, ai bảo hắn phiền mình bây giờ mới gặp họa.



Phương Triệu Nhất nhìn con sói đang gặm tay mình, sau đó đem nó  ôm vào trong lòng, đứng lên, “Lão sư, có chuyện gì không?” Thanh âm của hắn rất bình tĩnh, căn bản sẽ không có cảm giác sợ hãi.



“Chẳng lẽ hành vi của ngươi là đang tôn trọng thầy cô sao?” Trương Kiều Sư  hét một hơi, tự nói với mình, trước mắt học sinh,  đối với học sinh lễ độ là quan trọng, lớp  trung học 27 luôn có thành tích thấp nhưng lần trước lại xếp thứ 10 khiến các vị hiệu trưởng rất vui mừng, vì thế nàng cần giảng dạy là chính.



Phương Triệu Nhất chọn chọn lông mày, nhìn trong tròng mắt sâu không thấy đáy, thoáng hiện mê hoặc thản nhiên, “Ta như thế nào lại  không tôn trọng lão sư?”  từ khi thi xong không ai đụng đến hắn, không phải người này muốn đùa chứ



“Ngươi lên lớp không chuyên tâm nghe giảng, thậm chí còn mang sủng vật vào đây, ảnh hưởng nghiêm trọng tới học sinh khác.” bên trong đôi mắt Trương Kiều Sư, có biểu hiện nghiêm túc, “Huống chi thời điểm ta gọi ngươi, ngươi thế nhưng ôm sủng vật lên?”  nếu là hành vi khác đây là lớp cấp ba nhẹ nhàng thì nàng sẽ không để ý.Chính là học sinh mũi nhọn này, thật là rất không đem nàng vào trong mắt.



Phương Triệu Nhất không có lên tiếng, chính là mân môi không chút để ý mà nhìn lão sư, giống như mọi thứ đều không vào mắt hắn.




Phương Thần nhìn ánh mắt những người này, nháy mắt cũng biết là chuyện gì xảy ra, kỳ thật nó rất muốn biết cha mình là chuyện này đối mặt như thế nào, dù sao mang sủng vật là việc cấm mà.



khóe miệng Phương Triệu Nhất gợi lên, nhìn thoáng qua những người khác, “Không thành vấn đề.” Hừ hừ… Cái ngốc đầu kia hận không thể  đánh bại trường phổ thông 28 lại muốn đuổi mình đi, đầu óc có vấn đề sao.Kính mắt nghe được  sự tình lão đại của mình, Thọ Ti thực lo lắng mà dò hỏi, “sẽ không xuất hiện cái gì ngoài ý muốn đi? Đến lúc đó tiểu sói con nhất định bị nấu chín  ?” Được rồi, kỳ thật thời điểm nhìn đến tiểu sói con, hắn cũng nghĩ đến việc  ăn thịt.



Chương Bàng híp mắt “ Ngươi nghĩ lão đại chưa chuẩn bị gì mà mang nó đến trường học sao.Cho dù ba người bọn họ cũng không biết lão Đại là ai, nhưng bởi vì khí thế của hắn, thật sự là rất làm người ta sùng bái.



Kính mắt không có nói gì mà đi mất, còn lại một béo một gầy chi người hai mặt nhìn nhau, không hề biết phải làm gì.



Phòng hiệu trưởng tụ tập toàn lão sưu cao trùn,  mấy người có giờ giảng, bởi vì không thể đến xem diễn, trong lòng vẫn có chút tiếc nuối.



“Sự tình gì?” thời điểm hiệu trưởng vừa nhìn thấy Phương Triệu Nhất, đã cảm thấy trán của mình thình thịch thẳng khiêu, không cần phải nói, lại là bởi vì Phương Triệu Nhất đã gây họa.



Học sinh bị đánh kai vừa trấn an xong, thật không ngờ lần này hắn thế nhưng quang minh chính đại mà dắt sủng vật đã đến. Ông cũng biết sủng vật này  là bảo bối của  Phương Triệu Nhất,  nếu không,  hắn cũng sẽ không thiếu chút nữa đánh chết Ngụy Tỏa Nghĩa.



Cuối cùng vẫn là  đền tiền cho xong việc, ngay cả ông cũng  không rõ lắm gia đình Phương Triệu Nhất là ai, nhưng này học sinh  này rất có tiền, hơn nữa thành tích lại  lại tốt nên ông bỏ thế nào được



“Ngao ô… ( ha ha… Ha ha ha…)” kỳ thật Phương Thần đã tận lực nhẫn nại, bất quá nhìn đến bộ dáng hiệu trưởng,  nó thật sự là nhịn không được cười lớn tiếng, nhất thời ánh mắt mọi người văn phòng, đều tập trung vào nó.