Trùng Sinh Chi Dữ Lang Cộng Chẩm

Chương 93 : Dấu diếm nguy cơ

Ngày đăng: 04:30 19/04/20


Phương Thần cũng không muốn cha mình biết ân oán giữa bọn họ, hơn nữa chuyện không khả năng giải quyết, vì thế tròng mắt không ngừng mà chuyển động, đáng tiếc động tác nhỏ này, đã bị thiếu niên cao lớn nhìn thấy rõ ràng.



khuôn mặt Phương Triệu Nhất bẩn hề hề, lạnh lùng mà chất vấn, “Thần Thần, ngươi tốt nhất thành thật cho ta?!” Thân là phụ thân, nhất định phải dẫn con của mình đi lên con đường chính xác, còn đứa nhưThiều Hoa, tuyệt đối tuyệt vời hiếm thấy.



“con cảm thấy hắn rất kỳ quái?” Phương Thần dụi dụi hai mắt của mình, làm bộkhờ dại, “Ngươi xem nhìn tóc của hắn, đều là hồng sắc đâu.”



ánh mắt Phương Triệu Nhất, trực tiếp quét một chút về phía Tống Gia Bảo, người nào đó thức thời mà lui ra ngoài, nhưng trong lòng lại nói thầm, cũng không biết hai cha con rốt cuộc có bí mật gì, ngay đến cả người cùng chung hoạn nạn cũng có thể vứt bỏ.



hắn mang cái mặt trẻ con cầu xin, không tha lui ra ngoài, cuối cùng hướng Phương Thần hôn gió một chút.



Trong phòng trừ bỏ tiếng thở của hai người, còn lại đều nghe không được.



“Thần Thần, khi ngươi nói láo, liền thích nháy mắt.” trong thanh âm Phương Triệu Nhất, nghe không có chút lửa giận nào, nhưnghắn cảm thấy ngọn lửa bên trong lòng mình, đã từ từ lên trên mặt đất thăng. Nhi tử biết sự tình tương lai, như thế nào lại không rõ ràng một số người hoặc là sự vật đâu?!



Phương Thần liếm đầu lưỡi một chút, hắn cũng không biết mình có thói quen này, phụ thân là như thế nào được biết?!



“Kiếp trước ngươi cùng Thiều Hoa có phải là tình nhân hay không?” Phương Triệu Nhất nhìn ánh mắt hài đồng, đôi mắt đang nhìn mình. Cái loại tình cảm mãnh liệt này, mình có thể rõ ràng mà cảm giác đi ra. Nếu không phải quan hệ như vậy, kia con trai của mình, làm sao có thể nói dối vì một người xa lạ sẽ như thế.



“Không có…” Phương Thần bằng trực giác mà liều mạng lắc đầu, ngay cả hắn cũng biết nói dối không được, nhưng đây cũng là chuyện của kiếp trước, kiếp này, hắn cùng Thiều Hoa, sẽ chỉ là cừu nhân mà thôi, còn lại cái gì cũng không phải.


“Ta muốn giết Phương Thần.” La Y hung hăng nói.



“Ngươi có kế hoạch thé nào?” Thiều Hoa không cólập tức đáp ứng, không cóphản đối, hắn là tuyệt đối sẽ không để choPhương Thần chết, về sau còn có giá trị lợi dụng lớn hơn nữa.



Lúc này Phương Thần còn không biết mình dẫn sát khí tới, tay hắn béo đô đô, trực tiếp cầm cái đuôi, “Không thể đem thứ này xóa sao?” hắn thầm hỏi người trong đầu”Không thể.” Phương Dịch thản nhiên mà nói, xoa đi làm sao có thể đi hút tình yêu nữa  ? Đây không phải là vô nghĩa là cái gì!



Phương Thần không nói gì, hắn  mặc quần áo không tiện, hơn nữa… Hắn cảm thấy khi đầu óc của mình  nóng lên, hình như là có cái gì chui từ bên trong ra.



“Phụ thân…! Phụ thân…!” Phương Thần lớn tiếng hô, từ khi tránh được một kiếp sau, phụ thân của hắn không có hỏi nguyên nhân, đối với hắn mà nói, cũng đáng để thờ dài một hơi.Phương Triệu Nhất một mình đi vào, lúc này trên người hắn, chỉ quấn một cái khăn, nhìn qua phá lệ buồn cười, thậm chí trên tay còn cầm gô múc nước.



Phương Thần tội nghiệp mà cầm cái đuôi, lông xù rất đoản, mà lỗ tai lại là nhếch lên nhếch lên, “Phụ thân, vì cái gì lại như vậy?” Ô ô… Hắn thật vất vả biến thành nhân loại, thế nhưng mời lại biến thành như thế này.



“Ha ha… Ha ha ha…” Tống Gia Bảo cũng đi theo vào, nhìn đến bộ dáng Phương Thần, nhất thời cười to ra tiếng.



trong ánh mắt Phương Triệu Nhất cũng xuất hiện điểm điểm ý cười,  ý nói tâm tình hắn lúc này rất không tồi.



“Ta không cần… Ta không cần… Ta đi ra ngoài gặp người như thế nào?” Phụ thân của hắn muốn đi học đại học, hắn không muốn một mình ở nhà?! Như vậy, hắn tuyệt đối sẽ mọc nấm trên đầu.



“Ngươi có thể  biến thành sói thì tốt rồi.” Tống Gia Bảo vui sướng khi người gặp họa mà bổ sung một câu.