Trùng Sinh Chi Phúc
Chương 70 : Cùng nhau xuống phố
Ngày đăng: 13:50 30/04/20
Vận một thân thủy lam sắc, Niên Nhạn Thanh bước vào Điềm viên, chân váy khẽ động theo cước bộ của nàng, cực kỳ ưu nhã để người nhớ mãi. Chỉ là sắc mặt nàng cực kỳ mệt mỏi cho dù trang điểm cẩn thận nhưng vẫn che không được, đôi hiện lên một nụ cười cố gượng.
Chỉ là khi nhìn thấy Niên Khai Điềm cùng Lương Tuấn Hy cũng một chỗ, đột nhiên tiếu ý có chút thật hơn. Nhìn thấy bọn họ như vậy nàng cũng an lòng rồi.
“Đường muội, Hy ca.”
“Nhị tiểu thư.” Lương Tuấn Hy khẽ gật đầu, thắt lưng thẳng không hề động tránh quấy nhiễu người đang tựa trong ngực mình.
“Sắc mặt của đường tỷ hôm nay không tốt lắm, là đêm qua ngủ không ngon giấc hay bệnh rồi?” Niên Khai Điềm ngồi thẳng người, “Hy, ngươi giúp đường tỷ xem mạch thử xem.”
Kỳ thực nàng biết nguyên nhân Niên Nhạn Thanh đến đây. Từ lúc nàng ta bước vào viện, mắt đầu tiên nàng đã sớm thấy hai chồng sổ sách mà nha hoàn phía sau của nàng ta cầm rồi, chỉ là nàng lựa chọn nói ra cái nhìn thứ hai của mình thôi.
“Đường muội không nên đánh trống lảng như vậy.” Niên Nhạn Thanh ngồi xuống đối diện Niên Khai Điềm, nha hoàn sau lưng nàng ta lập tức hành qua lễ rồi đặt chồng sổ sách xuống bàn.
Advertisement / Quảng cáo
“Hy ca ở đây thật lúc đúng a, ngươi cũng khuyên đường muội một chút đi. Sổ sách không thể không xem được, ta cũng không thể giúp mãi như vậy a.”
Nghe câu này của Niên Nhạn Thanh, Niên Khai Điềm kéo tay áo của Lương Tuấn Hy: “Hy, ngươi nói gì đi.” Nàng không thể tính được những thứ này, nàng thề đó.
Lương Tuấn Hy đưa tay lấy một cuốn sổ sách, mở ta, ta hắn sờ sờ lên lại không thể cảm giác được bất kỳ chữ nào bên trên, bởi giấy chính là bằng phẳng. Đôi môi hắn mím chặt một lúc mới thả lỏng: “Điềm Điềm, nàng nghe nhị tiểu thư nói một chút xem, thứ nào nghe không hiểu ta chỉ lại cho nàng.”
Niên Khai Điềm chán nản nằm lên bàn, “Đường tỷ nói chút đi.” Mắt nàng cố gắng mở to nhìn vào cuốn sổ trước mặt.
Niên Nhạn Thanh ở bên không ngừng giảng giải những thứ cơ bản nhất. Lương Tuấn Hy rất tập trung nghe, cứ như hắn mới là người được bàn giao sổ sách vậy. Trái lại, Niên Khai Điềm ngáp lên ngáp xuống, nếu là bảo nàng đi luyện võ gian khổ nàng còn làm được, những thứ này...thôi đi.
Sau một tràng dài Niên Nhạn Thanh ngừng lại thấy được mắt của Niên Khai Điềm lim dim sắp ngủ, người cứ lắc lư sắp đổ vậy, liền che miệng cười: “Hy ca, đường muội sắp ngủ rồi kìa.”
Bắt được mấy cái nháy mắt tìm đồng minh của Bá Cao Minh, Niên Khai Điềm không muốn cũng phải đáp ứng. Nàng không muốn hắn càng lún càng sâu, nhưng lại không thể để hắn biết được sự thật, thế nên tuyệt không thể để hắn đơn độc tiếp xúc với Niên Tuệ Nhàn nữa.
“Vậy cùng đi thôi.”
“Khoan đã!” Niên Tuệ Nhàn bước qua chỗ của Niên Khai Điềm, kéo nàng sang một bên nhỏ giọng nói: “Ngươi thay y phục đi.”
Niên Khai Điềm cúi đầu nhìn mình một mắt rồi lại hỏi: “Vì sao phải thay, ta cảm thấy y phục này có chỗ nào không tốt đâu.”
“Không phải, chỉ là rất thiếu nữ tính, đúng không Bá sư huynh.” Niên Tuệ Nhàn lại tặng Bá Cao Minh một nụ cười mê chết người.
Advertisement / Quảng cáo
“Đúng đúng.” Nhân lúc Niên Tuệ Nhàn quay đi, Bá Cao Minh chấp tay lại khẩn cầu Niên Khai Điềm giúp đỡ hắn.
“Thấy chưa, ngươi mau đổi kiện y phục lần trước Hứa sư huynh tặng cho ngươi đi.” Niên Tuệ Nhàn nói xong, khóe môi lập tức hiện lên một nụ cười miệt thị Lương Tuấn Hy, đây là nàng nói cho hắn biết hắn nên chết tâm đi.
“Ta sẽ không vận lại những y phục dạng đó nữa đâu, vẫn là những kiện y phục này thích hợp với ta hơn, còn ngươi không muốn thì thôi, ở nhà.” Niên Khai Điềm rất lãnh ngạnh, câu nói của nàng cũng cực kỳ kiên định để người không thể nài nỉ thêm câu nào nữa.
Niên Tuệ Nhàn cũng biết lúc này không nên cứng rắn, lòng tuy ấm ức nhưng vẫn nhỏ nhẹ nói: “Được rồi được rồi, đừng nổi nóng, không thay liền không thay, ngươi bày bộ dạng này cho người nào xem a.”
Lương Tuấn Hy cũng đứng lên nói: “Nếu là mọi người đi dạo ta liền trở về viện trước.”
“Hy, ngươi đi cùng chúng ta.” Niên Khai Điềm bước lên hai bước to, kéo lại cánh tay của Lương Tuấn Hy.
Lương Tuấn Hy là biết rõ nàng sẽ giữ hắn nên mới cố ý làm vậy cho Niên Tuệ Nhàn xem, để nàng ta không thể nói rằng hắn cản trở nữa. Bên môi của hắn có một tia tự tiếu phi tiếu để Niên Tuệ Nhạn giận đến nha dương dương.