Trùng Sinh Chi Phúc

Chương 74 : Thách thức thành thân

Ngày đăng: 13:50 30/04/20


“Sư muội, nếu ngươi không tin thì đợi đại sư huynh trở về mà hỏi cho rõ đi.” Bá Cao Minh nhìn thấy Niên Tuệ Nhàn bị ủy khuất tất nhiên không nhịn được rồi. Sư muội thì sao chứ, cũng nào sánh được với Nhàn nhi của hắn.



“Lâu như vậy muội sợ mình đợi không được.” Niên Khai Điềm rũ mi mắt, rèm mi cong vuốt để hai người đối diện nhìn không ra tiếu ý trong mắt nàng.



“Vậy sư muội còn muốn thế nào mới tin a?” Lúc nãy Niên Tuệ Nhàn kể hết với hắn mọi chuyện xong còn nói rằng Hứa Bộ Nam rất yêu thích Niên Khai Điềm nhờ hắn giúp. Hắn đang lưỡng lự bởi Lương Tuấn Hy là bằng hữu đi với hắn cận nhất, nhưng là nàng ta nói rằng Lương Tuấn Hy không thể thay Niên Khai Điềm xử lý sổ sách được, vì vậy hắn chọn cách giúp Hứa Bộ Nam.



“Đây cũng dễ thôi.” Tiếu ý liễm liễm, rèm mi được nâng lên, ánh mắt nhìn thẳng vào Niên Tuệ Nhàn, “Chỉ cần đường muội mau chóng cùng tam sư huynh thành thân vậy mọi chuyện xem như là ta sai, ta nhận lỗi với các ngươi, thế nào?”



Nàng không tin Niên Tuệ Nhàn dám đáp ứng gả. Đời trước sợ là cũng như ăn cơm trước kẻng vậy đi, nàng ta còn không chịu gả vậy làm sao đời này sẽ chịu. Đó là còn chưa nói đến, nếu là gả, vậy đêm tân hôn phải ăn nói thế nào với Bá gia?



Bá Cao Minh vừa nghe lời này cũng cảm thấy có lý, tâm hắn đập liên hồi. Nếu để chứng minh chuyện này mà hắn được ôm giai nhân về nhà vậy thì quá tốt rồi.Advertisement / Quảng cáo



Đáng tiếc, để hắn mất hứng rồi, Niên Tuệ Nhàn tách khỏi lồng ngực hắn, ngượng nghịu nói, “Nhưng vậy làm sao được, tỷ tỷ cùng đường tỷ còn chưa gả, làm sao đến lượt ta.”



“Vậy liền không có biện pháp chứng minh rồi.” Niên Khai Điềm nhún vai, “Vậy cũng không nên trách ta không tin ngươi.” Dứt lời nàng liền rời đi. Tam sư huynh a tam sư huynh, ta giúp ngươi đến trình độ này mà ngươi còn nhìn không ra bộ mặt của nàng ta nữa a. Nàng ta căn bản không muốn gả cho ngươi, ngươi nhìn không thấy sao?



Bá Cao Minh mím chặt môi nhìn theo bóng lưng Niên Khai Điềm rời đi, sau lại hỏi, “Sư muội đã nói như vậy rồi, vì sao nàng còn không đáp ứng?” Chỉ là gả cho hắn thôi mà, vì sao lúc nào nói nàng cũng mang cớ này ra, trong khi phụ thân của nàng cũng không có để ý những thứ này mà tìm đối tượng cho nàng gả trước, không phải sao?



“Vậy đợi Hứa sư huynh về mọi chuyện tự nhiên sẽ rõ ràng thôi, ta còn muốn là phụ dâu của đường tỷ cùng tỷ tỷ a.” Niên Tuệ Nhàn miệng cười nhưng đáy mắt lại không cười, nói ra câu này cũng chỉ xem Bá Cao Minh là tên ngốc để lừa thôi.



Thấy đôi mày của Bá Cao Minh ninh chặt, nàng lại ôm lấy cánh tay của hắn làm nũng: “Ngươi đừng như vậy có được không, ta gả cho ngươi liền không có cơ hội làm phụ dâu nữa rồi.”




Niên Khai Điềm chấp tay sau lưng bước như lưu manh ngoài phố, nàng biết hắn nhất định đuổi theo. “Có gì để nói nữa chứ?”



“Chẳng phải nàng đáp ứng gả cho ta rồi sao?” Lương Tuấn Hy bước đến chỗ của nàng, tay hắn vươn ra chuẩn xác túm được vai nàng, buộc nàng dừng lại.



Niên Khai Điềm nhìn mặt đỏ bừng của hắn lúc này rất muốn cười, nhưng lại bày vẻ nghiêm túc nói, “Ta khi nào đáp ứng ngươi?”



“Cái đó....” Lương Tuấn Hy bị chận đến nghẹn, nàng quả thực không có nói câu này, “Nhưng chẳng phải nàng nói sẽ suy nghĩ sao.” Suy nghĩ liền là hiện tại sẽ không tiếp nhận nam nhân khác, không phải là như vậy sao?



“Ta nói sẽ suy nghĩ chính là mang ngươi ra so sánh hết đám nhân khác rồi mới quyết định, có hiểu không?” Lâu rồi không có trêu hắn như vậy, đột nhiên trêu lại có chút vui.Advertisement / Quảng cáo



Lương Tuấn Hy không nói, chỉ thấy đôi mày hắn hơi động. Hắn cũng không tin trên đời này có nam nhân nào chịu nỗi nàng như hắn.



Niên Khai Điềm nghĩ hắn giận rồi nên bật cười to, sau đó áp trầm giọng nói: “Ta còn đợi một người, đợi được ta liền gả cho ngươi.” Đây nói rõ, đợi không được, không gả.



Lương Tuấn Hy nghe vậy lập tức ném cho nàng hàng loạt các câu hỏi: “Nàng đợi người nào? Nam hay nữ? Hiện bao nhiêu tuổi rồi? Đã thành thân chưa? Người đó hiện ở đâu? Khi nào sẽ đến phủ?” Thì ra nàng là đang đợi người a, báo hại hắn khẩn trương như vậy. Bất quá, như thế xem như nàng đã quyết định xong, đã cho hắn một hứa hẹn rồi.



“Không biết.” Niên Khai Điềm dùng hai từ để trả lời cho tất cả các câu hỏi của Lương Tuấn Hy. Nàng thực sự không biết khi nào hắn sẽ đến, hy vọng là sớm thôi, chắc sau này nàng sẽ tranh đi áp tiêu với phụ thân quá, nàng muốn có tiểu đệ đệ lắm rồi.



“Vậy ta đợi cùng nàng.” Lương Tuấn Hy nắm lấy tay nàng thâm tình nói xong, cùng nàng bước đi. Chỉ là đợi người thôi mà, hắn đợi được, chỉ là hy vọng người đó mau xuất hiện.