Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế
Chương 54 : Chương 38.2
Ngày đăng: 11:53 30/04/20
Trong lúc đó ánh mắt
nàng nhìn Ngâm Hoan tràn đầy khinh thường, còn tại sao khinh thường rõ
ràng như thế, Ngâm Hoan cảm thấy có chút không giải thích được, nhưng
trực tiếp đối diện với ánh mắt như vậy thì thật không thoải mái chút
nào. Ngâm Hoan thấp giọng hỏi, "Y Lâm a, muội nói cho biểu tỷ biết, cô
nương này là gì với Đại phu nhân?"
"Nàng là con gái của muội muội Đại bá mẫu, Đại bá mẫu nuôi tỷ ấy bên người, bởi
vì cha mẹ nàng đều qua đời rồi, rất đáng thương." Mộc Y Lâm đơn thuần,
dĩ nhiên không thể hiểu được nỗi khó xử của biểu tiểu thư ăn nhờ ở đậu,
Ngâm Hoan có thể hiểu được lí do nàng ta nhìn mình với ánh mắt khinh
thường.
Không đợi Ngâm Hoan nói thêm nữa,
Hứa Tình U liền mở miệng, "Y Lâm, mẫu thân muội lúc nãy nói muội phải đi theo tỷ, nếu không đi lạc làm sao."
Cùng
ngồi bên cạnh Ngâm Hoan là Cố Ngâm Y cũng cảm thấy ánh mắt tràn đầy địch ý của nàng ta, nàng nhẹ nhàng kéo Ngâm Hoan một chút, "Thất muội biết
Hứa cô nương sao."
Ngâm Hoan lắc lắc đầu,
"Không biết, lúc muội theo mẫu thân về Mộc gia chúc tết có gặp qua nàng
ta một lần thôi, muội không rõ lắm."
Tại
sao Cố Ngâm Y cảm thấy ánh mắt nàng ta tràn đầy địch ý, Cố Ngâm Nguyệt
ngồi một bên lại không ưa, đi ra ngoài chơi ngươi đưa vẻ mặt thúi đó cho ai xem, không khách khí chút nào đáp trả nàng ta, biểu tiểu thư mà
thôi, có gì ghê gớm chứ.
Hứa Tình U giật
mình, tại sao vị tiểu thư kia của Cố gia lại nhìn mình như vậy, Mộc Y
Lâm cũng không theo mình, ôm Ngâm Hoan lắc đầu, "Muội không đi đâu, tỷ
đi chơi đi, mẫu thân đang ở trên lầu, nếu biết muội ngồi chơi với biểu
tại nhà dì lúc nào nàng cũng phải dè dặt, về sau khi dì nàng hỏi nàng có nguyện ý là con thừa tự cho Cố gia không nàng dấy lên hy vọng, mà này
niềm hi vọng không duy trì được bao lâu liền bị người trước mắt làm tan
vỡ.
"Hứa tiểu thư, mặc dù hôm nay hài tử của mẫu thân không
phải là ta thì ngươi cũng không có bất kỳ hi vọng nào để trở thành hài
tử Cố gia, ngươi họ Hứa, ngươi cùng Cố gia không có bất kì liên hệ huyết thống nào cho nên Cố gia sẽ không đồng ý để một đứa nhỏ khác họ làm hài tử Cố gia đâu”.Ngâm Hoan tiếp tục nói, nhìn sắc mặt Hứa Tình U dần dần
chuyển thành trắng, khóe miệng giương cao, cười vui vẻ, được rồi nàng
thừa nhận là nàng cố ý.
"Cố tiểu thư, cùng
lắm ngươi chỉ là con vợ kế thôi, có gì mà dám kiêu ngạo vậy." Qua nửa
ngày, Hứa Tình U nắm chặt quả đấm nói ra.
"Đúng nhưng chỉ là trong quá khứ thôi." Ngâm Hoan gật gật đầu, Hứa Tình U
trừng mắt nhìn nàng, còn muốn nói thêm cái gì, Cố Ngâm Họa vốn đang ngồi trong đình đột nhiên quay đầu nhìn về phía bên này, "Thất muội, có âm
thanh gì khó nghe vậy, ồn ào huyên náo giống như tiếng côn trùng khiến
ta không thể ngủ được."
"Ngũ tỷ, tỷ ngủ
tiếp đi." Ngâm Hoan xem nhẹ vẻ mặt tức giận của Hứa Tình U, quay đầu lại nhìn Cố Ngâm Họa cười nói, Cố Ngâm Họa che miệng nhẹ nhàng ngáp một
cái, miễn cưỡng đỡ tay vịn, liếc qua Hứa Tình U, "Ta đang buồn ngủ, hôm
nay, lại bị các ngươi đánh thức."
"Hứa tiểu thư, Ngũ tỷ ta khó ngủ, hay là chúng ta đổi nơi khác nói chuyện đi?"
Ngâm Hoan cười thành ý mười phần, Hứa Tình U hừ một tiếng, xoay người
rời đi.
Cố Ngâm Họa giống như chưa tỉnh
ngủ, nàng không nặng không nhẹ hướng về phía Hứa Tình U rời đi mở miệng
nói, "Sao nàng ta lại bỏ đi, tức giận hả?"