Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế
Chương 63 : Thế tử Lục vương gia đính hôn
Ngày đăng: 11:53 30/04/20
Không biết đây là lần thứ mấy Nhĩ Đông thấy tiểu thư nhà mình cứ chống cằm
ngồi thở dài, từ sau khi trở về từ viện tử của Đại thiếu gia, tiểu thư
chính là thường xuyên ngồi xuất thần, gọi nàng nàng cũng không trả lời,
nếu có trả lời thì cũng không tập trung.
Ngâm Hoan cũng không muốn như vậy, Tiểu bá vương kia trước khi đi còn nói
với vàng, nàng chỉ cần đáp ứng, còn chuyện có làm hay không là chuyện
của hắn , cho dù nàng không tin hắn cảm thấy chuyện hôm nay chỉ là trò
đùa của hắn, vậy thì nhìn hành động ba năm, năm năm sau của hắn có thành tâm hay không đi.
Cuối cùng Ngâm Hoan vẫn là đáp ứng, ba năm liền ba năm đi, ai.
Nhĩ Đông đếm thầm số lần tiểu thư thở dài, lại thêm một lần nữa.
Cho đến khi Tập Noãn lấy cơm tối ra, lúc này Ngâm Hoan mới có hơi hoàn hồn, hơi có chút mệt mỏi, cầm lấy một cây gậy đâm vào hộp gỗ nuôi trân châu
đen, trân châu đen miễn cưỡng vươn chân cào cào cây gậy của nàng, xem
như đáp lại nàng.
Ném hai khối thịt vụn xuống, trân châu đen chậm rãi bò qua, nằm trên mặt thịt, Ngâm Hoan đắp
nắp lên, làm xong chuyện này mới bắt đầu dùng cơm.
Vài ngày sau, trong Lâm An thành hình như có truyền ra tin Bát vương phi
của phủ Bát vương gia ngã bệnh, không phải là vì hôn sự của con trai mà
là quyết định nhập ngũ của đứa con trai út, không đợi làm rõ việc này,
Tô Khiêm Mặc liền muốn đi theo Lục vương gia đi Dương quan, bây giờ
chuyện nhập ngũ đã là sự thật.
Mà điều
kỳ tích là bệnh của Lục vương phi dần dần khỏi, không biết phu thê bọn
họ đã đạt thành hiệp nghị gì, Lục vương gia không có nhắc lại hôn sự với Cố phủ nữa, đến cuối mùa thu, Lục vương gia mang những tướng sĩ mới gia nhập đi Dương quan.
Mà cửa hàng tại
Bắc thị của Ngâm Hoan đã khai trương, từ trên lầu nhìn những khách nhân
ra vào không ngừng, Ngâm Hoan trong tay cầm lấy một ly trà nóng, cười
không khép miệng.
"Tiểu thư, phía dưới
khách thật nhiều nha, nô tỳ xuống dưới mua điểm tâm cho tiểu thư nha,
tiểu thư chờ nô tỳ một chút." Nhĩ Đông tay cầm lồng thức ăn đi xuống mua điểm tâm, đối với lượng khách hàng có chút chắt lưỡi.
"Không có gì kỳ quái, rất nhiều người đều là khách quen trong cửa hàng bên Nam thị, hôm nay có một cửa hàng gần nhà, tất nhiên nên tới xem rồi." Mấy
xác phun ra, hai chân tự tại gác ở trên ghế, thập phần nhàn rỗi.
Nhĩ Đông nhìn thấy tiểu thư nàng một bộ dáng thích ý, trong phủ đều nói,
tiểu thư bị thương tâm, núp ở trong Tử Kinh viện không chịu đi ra ngoài, ngay cả Cố lão phu nhân cũng đều đến an ủi nàng, tiểu thư cương quyết
ai cũng không gặp, nhưng có ai nghĩ tới nàng vốn tự tại trốn trong này
chứ.
"Bên ngoài còn nói tương lai tiểu thư khó gả đi ra
ngoài." Thanh Nha tri kỷ thay ly trà nóng cho nàng, ôn nhu nói, "Lúc
trước dù sao cũng là kim khẩu của Lục vương gia, hôm nay lật lọng cũng
là bọn họ, chúng ta cái gì cũng không nói là được."
"Thanh Nha tỷ tỷ nói không sai." Ngâm Hoan đẩy khay hạt dưa ra ngoài, ngón tay nhẹ nhàng xáo trộn xác hạt dưa, đáy mắt thoáng hiện lên một tia giảo
hoạt, "Chúng ta cái gì cũng không nói là được, tự nhiên sẽ có người vì
chúng ta bất bình."
Năm trước nàng tiến cung cũng nhiều,
số lần diện thánh cũng nhiều, cũng có lần theo thánh chỉ tiến cung với
mẫu thân và Cố lão phu nhân, nàng mới không tin sẽ không có ai nói ra.
Bất kể người nọ đồng tình hay thương hại nàng thì chuyện này nếu truyền
đến tai hoàng hậu nàng đều là người thua thiệt, không xứng thì không
xứng vậy thì lúc trước cần gì mở miệng nói giỡn, làm trễ nãi cô nương
người ta.
Bình thường cũng không ít người không vừa mắt
với hậu duệ Hoàng tộc, chỉ cần có huyết mạch Hoàng gia, thì liền được
chức vị hoặc thừa kế so với những người vất vả leo lên mà vẫn không thể
để lại cho đời sau, càng có một bụng tức giận hơn. Người có tài văn
chương dùng thì văn, người có quyền thế liền ngẫu nhiên đâm chọc vài
câu, hoàng đế còn phải bận tâm cân bằng đại cục, nếu cứ tiếp tục cũng
không được, Hoàng gia thành người thất tín thì sao.
Vì
vậy lần tiến cung cuối cùng trước khi hết năm, Mộc thị được hoàng hậu
nương nương ban không ít trân phẩm an ủi, vốn là Hoàng Thượng cũng không muốn tứ hôn chọn nha đầu kia, nhưng nghĩ tới một khóc hai nháo của Lục
đệ muội thì chuyện tứ hôn này cực kỳ khó giải quyết, nếu không cẩn thận
sẽ ảnh hưởng đến thể diện của hắn. Vẫn là hoàng hậu nương nương am hiểu
trấn an, sau này để Mộc thị mang theo Ngâm Hoan thường xuyên tiến cung,
nghe nói cũng là một đứa thông tuệ.