Trùng Sinh Chi Thứ Nữ Tâm Kế

Chương 75 : Chương 49.1

Ngày đăng: 11:53 30/04/20


Trải qua biến cố vừa rồi, Cố phủ dường như yên tĩnh hơn ngày trước rất

nhiều, ngày xưa phủ Cố quốc công ngựa xe như nước, hôm nay lại vắng như chùa bà đanh.



Giới trung lưu tại Lâm An thành thảo luận

rối rít vì chuyện này, nói là Cố gia Nhị gia tham gia sản Đại ca, đem

con trai ngoại thất của mình mang về Cố gia nói là hài tử của đại ca, mà ngay cả đương sự khóc lóc thảm thiết tại cổng Cố gia Thanh Thu hôm nay

cũng đã biết mất trong tầm mắt của mọi người, còn đứa bé kia, do Cố lão

phu nhân làm chủ đưa hắn về nông thôn nuôi dưỡng.



Chuyện trôi qua được nửa tháng, Lục vương gia lại muốn lên đường trở về Dương

quan, trong phủ Lục vương gia, Lục vương gia đem một cái bao bố mang về

từ Dương quan giao cho con trai, "Khiêm Doanh a, đây là của đường đệ con giao cho ta, hiện tại ta giao cho con, con tìm người đem cái này đưa

qua cho Cố gia Thất tiểu thư."



Tô Khiêm Doanh nhìn

túi vải gấm kia, ngẩng đầu nhìn Lục vương gia, trong mắt có chút khó

hiểu, "Khiêm Mặc muốn đưa đồ này nọ cho Cố gia Thất tiểu thư, tại sao

lại nhờ phụ thân mang về."



"Tiểu tử thúi kia nói, để

người khác làm hắn không yên tâm, để cho ta mang về mới yên tâm, tên kia còn dặn thứ này đưa cho Cố Đại thiếu gia trước, hắn sẽ giao lại cho Cố

thất tiểu thư sau, ta thấy tiểu tử kia là có ý với nàng, nếu không thì

sẽ không quấn quít bắt ta mang quà về." Vốn là trong lòng Lục vương gia

không lắm đồng ý cách làm của Tô Khiêm Mặc, nhưng khi so sánh với con

trai mình, hắn không thể không thừa nhận đứa con trai này của lão Bát

được giáo dục tốt hơn con mình, "Nếu tiểu tử kia thật lòng thành ý, coi

như hoàn thành được tâm nguyện của Vũ lang huynh."



Tô Khiêm Doanh nhìn túi gấm kia trong long chợt không có tư vị gì, chờ sau khi Lục vương gia ra ngoài, hắn đứng ở đó một hồi lâu, ma xui quỷ khiến mở túi gấm ra, bên trong song song đặt hai cái hộp, Tô Khiêm Doanh mở

ra vừa nhìn vào trong, trong một cái hộp là một đôi đũa làm từ xương

tinh xảo, hộp còn lại là trang sức đeo tay mang theo hơi thở đặc biệt từ Dương quan.



Cầm đôi đũa lên xem kĩ thì thấy ở phía

đầu cuối có khắc chữ, Tô Khiêm Doanh trong lòng càng thêm không thoải

mái, pằng một tiếng đem cái hộp khép lại, quản gia đứng sau lưng xin chỉ thị, "Thế tử, những thứ này giao cho tiểu nhân, tiểu nhân cho người

mang qua Cố phủ là được."



Tô Khiêm Doanh lắc lắc đầu, "Không cần, đặt ở chỗ này đi, hôm nào ta mang qua đó."



Sau khi qua Tam phục mà trời không có ý tứ lạnh xuống, mặt trời vẫn như cũ, sáng chói, trời vẫn còn nóng, trong Tử Kinh viện, Ngâm Hoan nhìn thiệp

mời kia, ngày hẹn nghỉ hè trong sơn trang rốt cuộc đã tới.


kiếp trước của nàng, thì kiếp này bản thân mình sẽ thay nàng hoàn thành.



Lúc cả đám người đến sơn trang là vào đúng giờ ăn trưa, trong đại sảnh thôn trang kia đã sớm chuẩn bị bàn ăn từ sớm, bàn ăn nam nữ dùng bình phong

để ngăn cách, Tưởng Như Nhân phân phó người làm trong sơn trang mang đồ

ăn lên, nói với các nàng, "Bên trong sơn trang còn có suối nước nóng,

lúc này liền do chúng ta độc chiếm, còn phòng nghỉ ngơi thì ta sẽ phái

người liên lạc với nha hoàn các ngươi, sau khi ăn trưa xong các tỷ muội

nghỉ ngơi đi, qua giờ ngọ ta sẽ phái người gọi các ngươi”.



Ngâm Hoan yên lặng ăn, thỉnh thoảng nàng còn tiếp nhận vài ánh mắt dò xét,

thời điểm ngẩng đầu lên thì các nàng lại cúi đầu giả vờ chăm chú ăn, đến tột cùng bên ngoài truyền bao nhiêu phiên bản về chuyện này, vì cái gì

mà bản thân lại cảm thấy trong ánh mắt của các nàng lộ ra vài phần

thương cảm.



Sau khi ăn xong các

nàng trở lại phòng riêng, ba tỷ muội Cố gia là ba gian phòng song song

trên lầu hai, bên trong phòng đã đặt một chậu băng giảm nhiệt từ sớm,

trong sơn trang này nhiều cây cối, trên bán đảo cũng là nhiều cây nhiều

gió, so với bên trong thành Lâm An nơi này mát mẻ rất nhiều.



Dù sao cũng do lạ giường lạ chỗ nên không ngủ được, Ngâm Hoan lăn qua lộn

lại trên giường, chỉ cảm thấy có gió thổi nhè nhẹ, màn trướng trên đầu

nhẹ nhàng lay động, một lát sau Ngâm Hoan mơ mơ màng màng nhắm nghiền

hai mắt, khi tỉnh lại đã là xế chiều.



Ngồi một bên Nhĩ Đông thấy nàng tỉnh, lấy nước đến cho nàng rửa mặt, Ngâm

Hoan ngủ nhiều nên có chút choáng, ngồi tại mép giường một hồi lâu cũng

chưa hồi thần lại, trong cổ họng lại khô khốc.



Một trận gió quen thuộc thổi tới, Ngâm Hoan nhìn bóng cây lay động ngoài

cửa sổ, phảng phất nhớ lại một năm này kiếp trước, cũng là ở trong sơn

trang này, cũng là ở trong lầu này, chỉ là không phải gian phòng này,

hôm nay nàng muốn đem cơn ác mộng đó kết thúc tại chỗ này.



Không lâu sau thiếp thân nha hoàn của Tưởng Như Nhân liền lần lượt đến gõ cửa các phòng, nói là tiểu thư cho mời các nàng đến ăn điểm tâm trong đình

phía trước, sai nàng đến mời các tiểu thư xuống lầu uống trà hóng mát.



Tưởng tiểu thư làm việc cẩn thận tinh tế, so với độ tuổi các nàng thì Như

Nhâm xét về mặt nào cũng trưởng thành hơn nhiều, tương lai nhóm các tiểu thư này không gả cho người giàu thì cũng gả cho người có chức có quyền, nếu giữ được mối quan hệ tốt đối với nàng trở thành giúp đỡ rất tốt.



Đây chính là nguyên nhân phần lớn các phu nhân tiểu tức phụ các nhà quyền quý đều nói tốt về Như phi.