Trùng Sinh Chi Thương Lam

Chương 1 :

Ngày đăng: 12:48 30/04/20


Đợi khi Thương Trung Tín về tới nhà là cũng bốn giờ chiều, Thương Lam nằm ở trên phòng ngủ mơ mơ màng màng nghe âm thanh không rõ dưới lầu, giống như kể từ khi bị lửa đốt, cô đặt biệt thích ngủ, có lẽ do linh hồn bài xích, kể từ khi cô quay về với thân thể chính mình lúc mười lăm tuổi, thân thể vẫn suy yếu.



Cho đến khi người giúp việc đã chuẩn bị xong buổi tối, nhẫu mẫu lên gọi, cô lúc này mới không tình nguyện xoa mắt hướng tới phòng ăn.



Vừa mới đi tới bậc cầu thang liền nghe đến phòng khách truyền ra âm thanh



“ Đại ca, lần này anh phải giúp em! “



Thương Lam nhận ra âm thanh này, ánh mắt lướt qua cầu thang nhìn xuống, cô xem trên ghế sofa kia là cái bóng dáng mập mập.



Đây là em trai Thương Trung Tín, Thương Trung Thời, một cái không học vấn không nghề nghiệp, cả ngày chỉ biết chơi bời lêu lỏng.



Thương Trung Tín nhức đầu hai tay xoay thái dương, Thương Trung Thời là cái tên luôn mang theo phiền toái dai dẳng ám ông.



“ Đại ca, trước kia anh mặc kệ em không tính, nhưng lần này anh nhất định phải cứu em, phải cứu em a, anh còn nhớ không thời điểm ra đi mẹ đã nói qua cái gì… “



Vốn ông đang ẩn nhẫn không muốn phác tác, nghe đến đó đột nhiên vỗ mạnh bàn.



“ Phi! ta mặc kệ ngươi? Ta mặc kệ ngươi, ngươi có nhà để ở, có xe tốt để lái, mỗi ngày có thịt có cá, đi chơi với mỹ nhân sao? “



“ Đừng nói đại ca xem thường ngươi, ngươi cũng không nhìn lại chính mình là cái đức hạnh gì, nếu hôm nay không có ta, ngươi đã chết từ sớm, còn ở đây gây cái tai họa này. “



Suốt ngày chỉ biết lêu lỏng thì cũng thôi đi, nhưng hắn xem ca ca này là chỗ dựa mà dựa vào, khi dễ người khắp mọi nơi, gây họa thì cũng chỉ biết tới ôm chân ông khóc lóc.



“ Đại ca, xem như lần này em cầu xin anh, em không muốn ngồi tù a! “ hai đầu gối Thương Trung Thời mềm nhũn quỳ xuống, ôm ống quần Thương Trung Tín không tha.



Thương Lam trào phúng nhìn xem bộ dáng giả tạo của Thương Trung Thời, đây là mánh khóe của nhị thúc cô thường dùng nhất, từ nhỏ đến lớn cô nhìn tiết mục này không biết bao nhiêu lần, khi còn tại thế cũng không biết ba ba cô phải thu thập bao nhiêu cục diên rối rắm do nhị thúc này gây ra, cho đến khi ba ba cô qua đời, này bồn nước bẩn bám lấy Triển Mộ không tha.
Xem lướt qua công thức, Thương Lam vỗ trán,không tốt là ngay cả sơ trung học qua cô đều quên hết.



“ Chị,có ở trong phòng không? “ tại bên ngoài Thương Hồng gõ cửa.



“ ừ, ở đây, cửa không khóa đi vào đi, “



Thương Lam cũng không ngẩn đầu lên tiếp tục cùng những công thức đấu tranh.



Thương Hồng rón rén đi vào “ Chị, tối mai không bận gì chứ, có thể giúp em đi học lớp nấu ăn. “



Thương Lam từ sách giáo khoa ngẩn đầu: “ Ngươi muốn đi đâu, sao không đi học? “



“ Này…. “ gương mặt Thương Hồng nổi lên tầng ửng đỏ, có chút thẹn thùng nói:



“ Đêm mai học trưởng có trận đấu bóng, em nghĩ em muốn đi xem cỗ vũ a. “



Nhìn Thương Lam có chút do dự, Thương Hồng vội vàng nói: “ chị, em sẽ giúp chị chép bài tập một tuần lễ, chị giúp em học buổi học này được không? Một lần thôi mà”.



Nói xong, sợ Thương Lam không đồng ý, đem cuốn sách giáo khoa nấu ăn nhét vào lồng ngực cô.



“Quyết định vậy đi nha,”



Thương Lam không biết khóc hay nên cười nhìn Thương Hồng hấp tấp vội vã chạy ra khỏi phòng, nghe được âm thanh cửa đóng, tâm tình lần nữa ngưng trọng.



Tình yêu và cô, Thương Hồng nhất định sẽ không nghe vô lời mình, làm không tốt Thương Hồng còn nghĩ rằng cô bới móc ghen tức, lần này, vì Thương Hồng, càng là vì chính mình, cô nhất định phải làm cho em ấy chính mắt thấy được, học trưởng trong miệng cô giỏi đến cở nào.