Trùng Sinh Cực Sủng Minh Vương Phi
Chương 65 : Mất tích
Ngày đăng: 16:44 27/05/20
Editor: Bộ Yến Tử - Diễn Đàn
________
"Di nương, không nhìn thấy Tam muội muội!" Lam Nhã vội vã đi đến trước mặt An di nương, trong giọng nói lo lắng mang theo chút khát vọng không dễ nhận ra.
"Cái gì? Sao có thể như vậy?" An di nương vừa lên tiếng, đã có vài phụ nhân và nữ tử bàn bên cạnh biết chuyện, âm thầm suy đoán làm thế nào mà trong buổi tiệc ngày hôm nay lại xảy ra nhiều chuyện đến thế?
"Không tìm thấy Niệm Nhi muội muội? Ngươi làm sao vây? Bản Quận chúa cảnh cáo ngươi, nếu Niệm Nhi muội muội xảy ra chuyện gì ngươi sẽ biết tay ta!" Hoa Mộc Khuynh vừa nói vừa đứng lên, từ nhỏ nàng đã lớn lên trong cái vòng luẩn quẩn này, sao có thể không biết thủ đoạn tầng tầng lớp lớp của những người này? Nhưng nàng không ngờ bọn họ lại có ý nghĩ động đến Niệm Nhi muội muội, nếu như thực sự Niệm Nhi muội muội có mệnh hệ gì, chắc chắn nàng sẽ không bỏ qua cho Lam Nhã.
"Người đâu, nhanh chóng đi tìm, nhất định phải tìm được Tam tiểu thư Lam phủ cho ta!" An Công Cảnh bất ngờ lên tiếng, vừa răn dạy quở mắng tất cả nha hoàn và người hầu phía dưới, nhưng khi An Công Cảnh vừa nói như thế, có ai trên tiệc rượu không biết Lam U Niệm mất tích.
Lam Kiến Quân chau mày, vốn dĩ ông biết chắc chắn hôm nay sẽ không trôi qua thuận lợi, cho rằng An thừa tướng chỉ muốn làm khó dễ Niệm Nhi một chút thôi, nào ngờ lại biến thành như vậy? Không tìm thấy? Ba chữ này muốn ám chỉ cái gì Lam Kiến Quân rất rõ ràng, vừa quay đầu lại chuẩn bị để con trai đi hỗ trợ lại phát hiện không thấy hắn.
"Nguy rồi!" Phong Hạ Kỳ nghĩ đến Lam Mặc Huyền vừa mới rời khỏi tiệc rượu, biết rõ có người muốn tính kế Lam Mặc Huyền và Lam U Niệm một lượt, quan hệ giữa Lam Mặc Huyền và bọn họ rất tốt, vả lại bọn họ còn rất yêu thích Lam cô nương, nếu như hai người này xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn, Phong Hạ Kỳ cảm giác nhất định mình sẽ rất khổ sở.
"Phải xem tình huống mà làm việc!" Kinh Vô An cũng biết sự việc không đơn giản, có lẽ lúc quần áo của Niệm Nhi muội muội bị làm dơ đã là một cái bẫy, nhưng không thể nghĩ đến cái bẫy này còn liên lụy đến Lam Mặc Huyền, An thừa tướng, quả nhiên là một con cáo già! Nhưng dù ngày hôm nay xảy ra chuyện gì, bọn họ đều phải bảo vệ Lam Mặc Huyền và Lam U Niệm.
"Lam Đại tiểu thư không biết phân biệt nặng nhẹ như vậy, bị Quận chúa đánh một cái cũng là phải, dù sao hôm nay chúng ta tới đây là muốn chúc thọ cho An Thừa tướng, không phải tới xem hài kịch!" Kinh Vô An lên tiếng giúp Hoa Mộc Khuynh, có thể nói bọn họ là bạn bè chơi từ nhỏ đến lớn.
"Được rồi, chuyện này đến đây chấm dứt đi, hôm nay là đại thọ của An thừa tướng đừng để những chuyện thế này làm rối loạn tâm tình của mọi người." Phong Hạ Kỳ hòa nhã cười đứng dậy giải vây, nhưng sự thật là hắn mới vừa nhận được ánh mắt đệ đệ dành cho mình sau đó lại chuyển đến trên người người khác: "Nếu như Niệm Nhi muội muội đã không sao, mọi người cũng nên tiếp tục trở lại dùng bữa thôi!"
Phong Dực Hiên chậm rãi đi khỏi đình nghỉ chân, lần nữa nghe được mấy chữ Niệm Nhi muội muội trong lòng lại cực kỳ khó chịu, từ khi nào hoàng huynh của hắn lại muốn có muội muội thế, sao hắn không biết?
Mọi người vừa nghe Tứ Vương gia mở miệng, hơn nữa Nhị Vương gia còn gật đầu đồng ý, cố làm ra vẻ mỉm cười chuẩn bị trở về, nhưng trong lòng lại đang khen ngợi khí chất không tầm thường và lòng dạ phóng khoáng của Tứ Vương gia, dù sao xảy ra chuyện như vậy mà Tứ Vương gia vẫn có thể nói giúp người khác, quả nhiên đúng là Tứ Vương gia ôn hòa nhất trong kinh thành. Chỉ là khi nghĩ đến hai chữ muội muội bật ra từ miệng hắn, thì vô cùng kinh hãi và hâm mộ, cuối cùng thì Tam tiểu thư Lam phủ này có vận tốt gì, Quận chúa gọi nànglà muội muội cũng thôi đi, ngay cả Kinh thế tử cũng như thế, bây giờ đến phiên Tứ Vương gia đều xem nàng là muội muội, tiếp đó chẳng phải sẽ là Minh Vương đấy chứ?
Lam U Niệm nhìn Phong Hạ Kỳ, trong lòng càng nhận định hình dung ngay từ đầu của mình là đúng, đây chẳng phải là một con hồ ly khôn khéo sao?
Đường trở về cũng không phải chỉ có một, nhưng bởi vì phía trước có Tứ Vương gia và Minh Vương, cho nên người phía sau đều rất tự giác đi theo, dù sao đi đường nào đến tiệc rượu cũng giống nhau, ai có thể nghĩ đến đây là do Lam U Niệm cố ý sắp đặt? Nếu như dẫn hai người kia đến phòng mình, dù nói thế nào mình cũng sẽ bị hiềm nghi, nhưng nếu như ở phòng mình, hơn nữa còn là vô tình chạm mặt chắc chắn càng thêm đặc sắc!
Trong lúc vô ý An thừa tướng nhìn thấy vui vẻ chợt léo qua trong đôi mắt Lam U Niệm, chẳng biết tại sao lại muốn nảy sinh ra cảm giác gì đó.
Rất nhiều người cố ý vừa hàn huyên với nhau vừa đi đến đại sảnh, nhưng khi đi đến một căn phòng, bên trong lại truyền ra âm thanh kiều mỵ uyển chuyển của nữ tử và tiếng gầm nhẹ của nam tử khiến tất cả mọi người đều sững sờ, hôm nay làm sao vậy, chê chưa đủ kích thích sao?