Trùng Sinh Cực Sủng Minh Vương Phi

Chương 76 : Tiệc ngắm hoa cúc

Ngày đăng: 16:44 27/05/20


Editor: Mèo_Moon



Beta: Bộ Yến Tử



____________



Khi Lam U Niệm và Lam Mặc Huyền ra khỏi phủ thì phát hiện có hai chiếc xe ngựa ngừng trước cửa chính, một chiếc của phủ Minh Vương, chiếc còn lại là của Tứ vương gia.



Lam Mặc Huyền đang chuẩn bị tiến lên hành lễ thì bị Lam U Niệm ngăn lại, nàng kéo tay ca ca ngồi lên xe ngựa Lam phủ, thị vệ đánh xe nhận được chỉ thị của Lam U Niệm thì ngay lập tức điều khiển xe ngựa xuất phát, còn xe ngựa của Minh Vương và tứ vương gia cũng xuất phát cùng lúc.



"Niệm Nhi, đó là Tứ vương gia và Minh Vương, chúng ta làm vậy liệu có ổn không?" Lam Mặc Huyền khó hiểu hỏi.



"Đây là cửa Lam phủ, ca ca làm vậy không phải công khai qua lại cùng hai vị vương gia à, ca ca cho rằng Lam phủ sẽ không trở thành cái đinh trong mắt mọi người sao?" Lam U Niệm dửng dưng nói.



"Niệm Nhi muội nói đúng lắm, Mặc Huyền ngươi không thông minh bằng Niệm Nhi muội muội rồi!" Phong Hạ Kỳ và Phong Dực Hiên dùng khinh công xông vào trong xe ngựa, cũng may là hôm nay Lam phủ dùng xe ngựa lớn, bốn người ngồi chung cũng không cảm thấy chật chội.



"Tứ vương gia, Minh Vương!" Lam Mặc Huyền thi lễ: "Là ta suy nghĩ không chu đáo!" Tuy hiện giờ hắn đã chính thức đứng về phía Tứ vương gia, nhưng người ngoài cũng không biết chỉ coi hắn là thủ hạ của Minh Vương mà thôi, nếu để người ta biết Lam phủ đã gia nhập vào phe cánh của Tứ vương gia, khẳng định sau này Lam phủ sẽ gặp rất nhiều chuyện rắc rối.



"Niệm Nhi muội muội thật thông minh, còn thông minh hơn cả ca ca của muội!" Phong Hạ Kỳ giống như người không có xương nghiêng người dựa lưng vào xe ngựa, nhìn Lam U Niệm khen ngợi.




Thái giám cúi đầu lui xuống, dù sao thì quận chúa Hoa Mộc Khuynh này ở kinh thành vẫn luôn hung hăng càn quấy, hoàng thượng cũng che chở nàng, cho nên rất nhiều người không dám đối nghịch với Hoa Mộc Khuynh. Hơn nữa Hoa Mộc Khuynh không giống các nữ tử khuê các bình thường, thấy ngứa mắt thì trực tiếp động thủ, ai cũng không ngăn được, bởi vì như vậy cho nên rất nhiều người đều tránh né.



"Hoá ra Mộc Khuynh tỷ tỷ cũng có lúc uy nghiêm như thế, sắp làm cho Niệm Nhi  không nhận ra rồi!" Lam U Niệm ngồi ngay ngắn tại chỗ, cũng miễn việc đi chào hỏi những tiểu thư khuê các xung quanh, tránh khiến mình thêm không được tự nhiên.



"Ờ, nếu muốn tiếp tục sống trong cung dẫu sao cũng phải có chút năng lực." Hoa Mộc Khuynh kéo lấy tay Lam U Niệm thân thiết nói: "Niệm Nhi muội muội hôm nay phải cẩn thận hơn, chuyện dơ bẩn trong cung quá nhiều, chỉ mong muội sẽ không nhìn thấy!"



"Ừm!" Lam U Niệm cũng nắm lấy tay Hoa Mộc Khuynh, trong lòng lại đang cười lạnh, Lam U Niệm ta nhìn thấy chuyện dơ bẩn nhất trên cõi đời này, chồng chưa cưới làm hại, chị gái làm tổn thương, còn có nỗi đau nhận được từ mẹ ruột, còn có chuyện dơ bẩn gì mà nàng chưa thấy?



"Hoàng hậu nương nương giá lâm!" Âm thanh the thé của thái giám vang lên.



Hoàng hậu An Thiên Mân được cung nữ vây quanh hộ tống chậm rãi đi vào hoa viên, ngồi xuống chỗ ngồi cao nhất, hôm nay hoàng hậu vẫn mặc long trọng như trước, cung trang xanh ngọc, ống tay áo rộng có thêu một con Phượng Hoàng bay lượn chín tầng mây bằng chỉ thêu màu tím, mái tóc được chải chuốt rất chú tâm, hoàn mỹ tôn lên kiểu tóc Phi Hoàng lưu kế của bà ta, bà ta rất biết lợi dụng gương mặt đẹp đẽ vô song của mình, một đôi mắt đen thâm thúy lưu chuyển ánh sáng tôn quý, hoa lệ mà chói mắt, khiến người ta không dám nhìn thẳng.



"Tham kiến hoàng hậu nương nương!" Các công tử tiểu thư quan gia trong hoa viên đều đứng dậy thi lễ, mà trong tất cả mọi người cũng chỉ có Phong Dực Hiên ngồi đó không nhúc nhích, còn Phong Hạ Kỳ cũng chỉ chắp tay tượng trưng mà thôi, vẻ mặt khi nhìn hoàng hậu tuy rằng không thay đổi nhưng rõ ràng đã quá quen thuộc, quả nhiên hoàng hậu và Tứ vương gia như nước với lửa!



"Gần đây bổn cung rất ngạc nhiên vì hoa cúc mỹ lệ, hôm nay muốn để mọi người đến đây ngắm một lát, cũng không uổng phí lần hoa cúc nở rộ này!" Hoàng hậu nhìn quét qua mọi người ngồi trong vườn hoa, khi nhìn tới Lam U Niệm rõ ràng dừng lại, sau đó làm như không có chuyện gì thu hồi ánh mắt.



"Đa tạ hoàng hậu nương nương!" Mọi người đồng thanh đáp.