Trùng Sinh Nông Phu
Chương 47 : Lý quả phụ phát hiện
Ngày đăng: 19:47 19/04/20
Lý quả phụ nghĩ muốn làm hư hôn sự của Mai Hương không phải là dễ dàng như vậy, để cho Triệu gia từ hôn? Trừ phi Mai Hương xảy ra chuyện gì làm cho Triệu gia không thể dễ dàng tha thứ, nếu không Triệu gia chắc chắn sẽ không từ hôn, Triệu gia muốn kết hôn Mai Hương lý do chính là muốn tìm một cô nương tuy nhà không giàu nhưng có nhân phẩm tướng mạo tốt, còn nói cái gì ngàn người chọn một mới tìm được Mai Hương, đem cửa hôn sự này nói được đến hiếm thấy cỡ nào. Cho nên Triệu gia hài lòng Mai Hương như vậy để cho Triệu gia từ hôn cũng không dễ dàng. Để cho Trương gia từ hôn? Kia càng không có khả năng! Trương gia trèo cao cửa hôn sự này, bọn họ như thế nào nguyện ý lui đây? Nói sao thì từ hôn đối với nhà gái mà nói cũng không dễ nghe, Mai Hương nếu là lui cửa hôn sự này, dù Triệu gia không so đo, Mai Hương về sau cũng đừng nghĩ lại tìm được người trong sạch.
Cuối cùng nghĩ thông suốt, Lý quả phụ vẫn cảm thấy để cho Triệu gia chủ động từ hôn dễ dàng hơn, mà để cho Triệu gia từ hôn chỉ có hai khả năng, một chính là Mai Hương gặp chuyện không may, một chính là Triệu gia lại vừa ý cô nương khác.
Để cho Mai Hương gặp chuyện không may? Lý quả phụ cảm giác mình còn chưa có ác như vậy, dù sao Mai Hương cùng nàng ta không thù không hận, để cho Mai Hương bị Triệu gia từ hôn đã không xong, lại để cho nàng ta không ai thèm lấy hoặc là gả người nàng ta không muốn vậy thì càng không xong.
Để cho Triệu gia vừa ý người khác? Người này phải đi nơi nào tìm đây? Cô nương muốn gả đến Triệu gia thì nhiều, nhưng không một người nào thành, nếu không thì sao có thể đến phiên Mai Hương? Nhưng là bất kể khó thế nào, Lý quả phụ cũng muốn chọn con đường này, dù sao con đường này cũng không thương thiên hại lý.
Lý quả phụ không biết Triệu gia là cái hố lửa, nếu như nàng ta biết khẳng định sẽ không nghĩ như vậy.
Đang lúc Lý quả phụ khó xử, Hoàn Tử xuất hiện trong tầm mắt Lý quả phụ.
Thiết Tử kể từ sau khi Mai Hương định hôn, tâm tình liền liên tục không tốt, người trong nhà đều rất đau lòng hắn, nhất là Hoàn Tử, tình cảm nàng ta và ca ca rất tốt, hơn nữa nàng ta vẫn cho rằng bởi vì mình và Mai Hương là bằng hữu, Mai Hương mới có thể hay xuất hiện ở trong nhà nàng ta, mới có thể để cho ca ca quan tâm, cuối cùng làm hại ca ca thương tâm. Cho nên Hoàn Tử càng quan tâm Thiết Tử. Nhưng tính tình của nàng ta cũng là có hạn độ, nhìn Thiết Tử lúc nào cũng đắm chìm trong đau thương, nàng ta liền bắt đầu cuống lên.
Lúc ra ngoài, Hoàn Tử nói chuyện với Thiết Tử bắt đầu nhịn không được mà nổi cáu.
"Ca! ca rốt cuộc cứ như vậy tới khi nào?! Ca biết hay không ta và cha mẹ đều hết sức lo lắng cho ca, chỉ vì một Mai Hương thôi sao? Nàng ta có gì đặc biệt hơn người? Ca yên tâm, ta nhất định sẽ để cho ca cưới một nàng dâu mạnh hơn nàng ta gấp mười gấp trăm lần!"
Thiết Tử nói: "Còn gấp mười gấp trăm lần? Ngay cả Mai Hương cũng không muốn đến nhà chúng ta, huống chi là cô nương như muội nói? Quên đi, ta đời này cứ như vậy."
Hoàn Tử không muốn nhìn ca ca mình một bộ dạng nhận mệnh không có tinh thần, nàng ta hung hăng nói: "Nàng ấy không muốn gả đến không phải là ghét bỏ nhà chúng ta nghèo sao? Nhà chúng ta nhất định sẽ giàu lên! Chờ nhà chúng ta giàu lên, cũng không tin không lấy được cô nương mạnh hơn nàng ấy! Đến lúc đó nàng ấy sẽ hối hận!"
Thiết Tử cúi đầu nói: "Bạc không phải kiếm dễ như vậy? Nếu là dễ kiếm như vậy chúng ta sớm thành đại địa chủ rồi, người trong thôn cũng đều sớm thành đại địa chủ cả."
"Nhà Trương nhị thúc không phải kiếm bạc trắng rất nhanh sao? Nhà thúc ấy lúc này mới chưa tới nửa năm đã mua được phòng ở và bò đấy thôi."
"Các ngươi có đi hay không? Nếu như không đi cẩn thận về sau!"
"Uy! Trương Khởi ngươi cũng quá không giống một nam tử hán! Sao có thể dọa tiểu cô nương như vậy?!"
Hổ Tử từ bên cạnh đầu đường đi ra, hắn đi đến trước mặt Nhị Hoa, chống nạnh cười híp mắt nhìn Trương Khởi, chớ nhìn hắn tuổi nhỏ hơn so với Trương Khởi, thế nhưng nếu đánh nhau thì Trương Khởi không phải là đối thủ của hắn.
Trương Khởi lui về phía sau một bước, trừng mắt liếc Đại Hoa các nàng, sau đó hừ một tiếng xoay người chạy, chờ chạy ra vài chục bước hắn lại dừng lại, quay đầu trở lại giơ giơ lên quả đấm.
"Các ngươi chờ, ta trở về nói cho nãi nãi!"
"Cáo trạng a, ngươi cai sữa chưa vậy?!"
Hổ Tử từ nhặt một khối đất trên mặt đất ném Trương Khởi, ném cực kỳ chuẩn, vừa vặn đánh vào trên lưng Trương Khởi. Trương Khởi kêu một tiếng, trong miệng vừa mắng Hổ Tử, vừa chạy càng nhanh hơn.
Nhị Hoa ha ha cười, nói với Hổ Tử: "Cám ơn ca, Hổ Tử ca!"
Hổ Tử cười nói: "Không có việc gì! Người này chính là mềm nắn rắn buông. Các ngươi đây là đi đâu a? Đi ra ruộng tìm Trương nhị thúc sao? Ta vừa rồi nhìn thấy thúc ấy đánh xe bò đi sân đập lúa. Có điều thẩm tử khẳng định còn ở trong ruộng. Nếu không thì chúng ta đi ra ruộng đi, ta mang theo các ngươi bắt châu chấu, ta nói cho các ngươi biết, trong ruộng Lô gia châu chấu nhiều nhất !"
Nhị Hoa cười gật đầu, kêu gọi Đại Hoa và Tiểu Hoa.
Đại Hoa cũng hướng Hổ Tử nói cám ơn, sau đó dắt tay Tiểu Hoa đi theo phía sau bọn họ, nhìn Nhị muội và Hổ Tử sóng vai vui đùa, nghĩ thầm nếu như mình có huynh đệ như Hổ Tử thì tốt rồi.
Bốn người cùng nhau cười cười nói nói về phía đông thôn đi xuống, mới vừa đi tới thôn phía đông, thì nhìn đến vài cỗ xe la chạy tới, rất là diễu võ giương oai.