Trùng Sinh Nông Phu

Chương 56 : Hôn sự của Lan Tâm và Mai Hương

Ngày đăng: 19:47 19/04/20


Ba năm qua đi, Lan Tâm vẫn còn là một tiểu nha đầu, nhưng đã từ một tiểu nha đầu không đến tám tuổi trở thành một tiểu nha đầu sắp mười một tuổi. Mười một tuổi, nghe giống như không lớn, nhưng ở trong thôn có không ít tiểu nha đầu mười một tuổi đã bắt đầu nghĩ tới lập gia đình, thời đại này mười bốn mười lăm tuổi có thể lập gia đình, đây là hết sức bình thường, Lan Tâm cũng không ngoại lệ. Lan Tâm hiện đang điên cuồng nghĩ phải lập gia đình, hơn nữa phải gả cho hảo nhân gia.



Ba năm trước đây, Lan Tâm bởi vì nói nhiều một câu mà làm cho đầy tớ nhà Triệu địa chủ chỉ có thể giúp đỡ người trong thôn thu lúa, người trong nhà rõ ràng trên mặt hết sức vẻ vang lại lo lắng ảnh hưởng hôn sự Mai Hương, nên trách mắng nàng ta, cuối cùng còn nhốt nàng ta lại. Nàng ta rất tức giận, sau đó liền ngã bệnh, một trận bệnh này bệnh cực kỳ nghiêm trọng, nàng ta về sau mặc dù tốt lên, nhưng lại cảm thấy thân thể của mình không giống như trước. Về sau Mai Hương bị lui thân, người trong nhà trách đến trách đi, cuối cùng lại trách đến trên đầu của nàng ta, nói vì bắt người của Triệu gia giúp đỡ làm việc nên làm cho Triệu gia mất hứng, cũng là một trong những nguyên nhân mà Mai Hương bị từ hôn. Người trong nhà đều trách nàng ta, ngay cả cha mẹ đều trách nàng ta nhiều lần. Đỗ Quyên Hồng bởi vì chuyện Lý quả phụ mà bị cữu cữu trấn trên từ chối ngoài cửa, kể từ đó không thể từ trên trấn cầm đồ trở lại, tính tình càng ngày càng tệ, không dám cùng cha nàng ta gây gổ, nương nàng ta bèn phát hỏa về phía nàng ta. Nàng ta cũng không thể như quá khứ mặc y phục mang cài hoa đẹp mắt, nương nàng ta còn nói dung mạo nàng ta không đẹp mắt mang cái kia cũng vô dụng, còn nói đều là vì nàng ta mới làm mất đi hôn sự của Mai Hương, mới có thể không có tiền. Khi dễ nàng ta không biết sao? Rõ ràng là nương nàng ta đắc tội cữu cữu, ngày tốt lành mới không còn. Về phần chuyện của Mai Hương? Vậy khẳng định là lúc mấy người nãi nãi đi dâng hương đắc tội Triệu Thiên Tứ, liên quan gì tới nàng ta?



Lan Tâm cũng vì chính mình tranh luận, nhưng cuối cùng lại bị đánh, trong lòng nàng ta rất tức giận, nghĩ người lớn không muốn tự trách, cho nên toàn bộ đều đổ lên đầu nàng ta, thực là một đám người xấu.



Lan Tâm trong lòng oán hận với người trong nhà càng ngày càng sâu, nàng ta chỉ muốn mau chút ít gả ra ngoài, gả cho hảo nhân gia, khiến cho mọi người hối hận!



Lan Tâm cũng hết sức ghen tị Đại Hoa Nhị Hoa Tiểu Hoa, các nàng vốn dĩ trôi qua thê thảm hơn so với nàng ta nhiều, nhưng bây giờ các nàng trôi qua còn hạnh phúc hơn cô nương nhà có tiền mà nàng ta biết, các nàng ngày ngày đổi xiêm y xinh đẹp, trên đầu trâm vòng, hoa cài lúc nào cũng đổi, có căn phòng lớn để ở, lúc ra cửa còn có thể ngồi xe ngựa mang theo người! Nàng ta nghĩ nếu như cuộc sống như vậy là của mình thì tốt rồi, nếu như nàng ta trải qua cuộc sống như vậy, cho dù chính mình khó coi, có phải hay không Hổ Tử ca cũng sẽ xoay chung quanh nàng ta? Còn có Trọng Cử, có phải hay không cũng sẽ thích nàng ta.



Hổ Tử và Trọng Cử hiện tại đều trưởng thành rồi, Hổ Tử mười ba tuổi, Trọng Cử mười một tuổi.



Hổ Tử so với trước càng thêm tuấn tú, mới mười ba tuổi vóc dáng đã cao cao, hiện đang giúp Trương Thanh Thạch quản làm ăn, sốt thịt, điểm tâm và miến hắn cũng có thể tham dự, người trong thôn đều nói Trương Thanh Thạch không có con trai đây là muốn đem tiểu Hổ Tử làm con rể bồi dưỡng, một mảnh gia nghiệp này của Trương Thanh Thạch đến lúc đó cũng sẽ thuộc về Hổ Tử.




"Ta không! Ta nhất định phải gả cho hảo nhân gia!"



Mai Hương vừa nghe lời này vốn là hồng vành mắt lập tức tràn đầy nước mắt, nàng ta vẫn không cam lòng. Ở điểm này nàng ta và Lan Tâm không giống nhau, Lan Tâm muốn gả người trong sạch đó là bị ép, Lan Tâm ngay từ đầu cũng là thích tiểu tử nghèo tiểu Hổ Tử, mà Mai Hương lại là từ nhỏ đã muốn gả được hảo, chấp niệm của nàng ta so với Lan Tâm mạnh hơn.



Tôn Xảo Cô trong lòng thở phào nhẹ nhõm, thị cũng muốn để cho khuê nữ gả cho hảo nhân gia, nhưng bây giờ tình huống nữ nhi như thế thật sự là không tốt gả a, cao cao không tới, thấp không xong, buồn chết thị! Thị xem mặt nữ nhi, do dự nửa ngày mới nói: "Nếu không thì đến lúc đó để cho ca ca ngươi giúp đỡ ngươi tìm một chút?"



Mai Hương vừa nghe lời này lập tức liền đỏ bừng mặt, bởi vì Trương Hoa tìm người cho nàng ta thật sự là vô cùng không tín nhiệm! Có một lần đem nàng ta nói cho một hộ thương gia làm tiểu thiếp, còn nói cái gì nhà này chủ mẫu không sinh con, nàng ta gả đi chỉ cần sinh hài tử đến lúc đó gia sản còn không hoàn toàn rơi xuống trên tay của nàng ta, hừ, tưởng nàng ta ngốc a, làm thiếp tốt như vậy sao? Nói không chừng sinh xong hài tử thì mất mạng, hoặc là bị đuổi về nhà, nàng ta cũng không phải là chưa từng nghe qua chuyện như vậy! Còn định gả nàng ta cho một gia đình ở thị trấn làm kế thất, người nhà thị trấn, nghe rất tốt, nhưng là nàng ta đã mất tín nhiệm với Trương Hoa, ngay cả Trương Khởi cũng không tin được, nàng ta cầm tiền để Trương Tráng đi hỏi thăm, kết quả hỏi thăm ra hai lão bà trước của nam nhân kia một người thắt cổ một người uống thuốc! Đây quả thực là không sợ nàng ta chết a, không thèm đếm xỉa đến mệnh thân muội tử, nguyên nhân cũng rất đơn giản, cũng bởi vì người nam nhân kia và huyện nha đầu mục bắt người là hảo huynh đệ!



Tôn Xảo Cô vừa nhìn sắc mặt Mai Hương thì lập tức ra khỏi phòng của nàng ta.



Mai Hương tức giận đến quăng may vá trong tay, nghĩ tới hay là tự mình đi thôn phía tây dạo, giống như nương nàng ta nói, ngồi ở nhà hảo nhân duyên sẽ không rớt đến trên đầu của nàng ta!