Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất

Chương 32 : Ta là hồng liên nở rộ trong mộng của ngươi |14|

Ngày đăng: 15:35 30/04/20


Học viện Egger được trang trí rất nhiều màu sắc. Tuấn nam mỹ nữ đeo mặt nạ, nơi nơi đều vui vẻ kích động, ngoại trừ thư viện không được mở cửa. Vụ án giết người cũng giống như khinh khí cầu bay trên bầu trời biến mất.



Cơ Chi cài xong cúc áo tây trang cuối cùng, hỏi: “Cậu xác định không thay một bộ quần áo khác?”



“Vũ hội không có ý nghĩa với tôi.” Khấu Thu mặc quần jean, áo thun thẫm màu, so với bình thường không quá khác biệt.



Từ vũ hội hóa trang biến thành tiệc xem mặt, không có người nào sẽ suy xét đến một tư sinh tử. Trên vũ hội cũng có không ít người có thân phận giống hắn, cố gắng trèo cao, một bước lên trời.



Cơ Chi ngồi cạnh hắn: “Đừng nghĩ nhiều. Trước đó Trần Vân không phải cứ luôn nhắm vào cậu sao, hiện tại cô ta bị cảnh sát bắt, chúng ta sẽ nhanh chóng có giáo viên chủ nhiệm mới.”



Hai người kết bạn xuống lầu: “Đúng rồi, nghe nói gần đây trường mới tới một giáo viên tư vấn tâm lý.”



Khấu Thu: “Tư vấn tâm lý học đường đúng là rất quan trọng.”



Cơ Chi cười nói: “Không nói đến chuyện tư vấn tâm lý có dùng được hay không, mấu chốt là người có đẹp mắt hay không. Không biết vị giáo viên này có giống như thầy Thủy Sam hay không, trở thành đại mỹ nhân thứ hai của Học viện Egger.”



Ánh mắt Khấu Thu nhìn về phía trước, dừng lại, chậm rãi nói: “Cậu đi trước đi, lát nữa tôi tìm cậu sau.”



Theo tầm mắt của hắn nhìn qua là một phụ nữ trung niên bảo dưỡng không tồi, ăn mặc đẹp đẽ quý giá. Ánh mắt bà ta lấp lánh làm người nhìn cảm giác không được thoải mái, giống như lúc nào cũng tìm thời cơ tính kế người khác.



Hình như là chuyện riêng, Cơ Chi cúi đầu nói mấy câu liền rời đi.



Vạn Yến hiển nhiên cũng nhìn thấy Khấu Thu. So với các học sinh khác hắn rõ ràng ăn mặc bần hàn hơn. Nghĩ đến đây, bà nhịn không được đắc ý trong lòng, dù có đến Khấu gia đứa nhỏ này cũng bị bỏ rơi.



Nàng xách túi xách hàng hiệu, lắc lắc eo đi tới, ánh mắt khinh miệt: “Xem ra mày ở Khấu gia không còn được bao lâu nữa. Nhưng hiện tại dù mày có về, trong nhà cũng không có chỗ cho mày ở.”



Nữ nhân trước mắt này điển hình là bên ngoài trang trọng khéo léo, bên trong lại lén lút chanh chua.



Khấu Thu chỉ cười lạnh, ánh mắt nhìn bà ta như đang xem một tên hề nhảy nhót.



“Còn dám nhìn tao vậy hả.” Vạn Yến ‘xì’ một tiếng khinh miệt: “Hôm nay tao đang vui, không so đo với mày.”



Nói xong, lắc lắc thân mình, đạp giày cao gót một tấc vênh váo tự đắc rời đi.



Khấu Thu đi về phía trước một hồi liền nhìn thấy Cơ Chi đứng dưới cây liễu cách đó không xa.



Chờ Khấu Thu đi đến bên cạnh hắn, Cơ Chi đột nhiên nói: “Bà cô vừa rồi… làm người khác cảm giác không được tốt lắm.”
“Tôi là chồng trước của anh ta.”



“Đùa kiểu gì vậy?” Bảo an thất thanh hét to: “Ngươi năm nay bao nhiêu tuổi?”



Giới tính cái gì dưới tiếng hét này đã sớm không còn tồn tại.



Khấu Thu một bộ biểu tình ‘ngươi chưa thấy quá cảnh đời’, dùng khóe mắt nhìn hắn: “Chồng nuôi từ bé, chưa từng nghe qua sao?”



Nói xong, hai tay cắm túi quần đi vào.



Không thể không nói, những lời Khấu Thu nói rất khoa trương cũng rất tài tình. Thân phận Lận An Hòa không người nào dám cùng hắn chứng thực, càng miễn bàn đồn đại lén lút sau lưng.



Thang máy lên tới tầng cao nhất, ngọn đèn trong hội trường, dàn nhạc chuyên môn diễn tấu, cùng thức ăn trên bàn cái thể hiện sự quý giá xa hoa.



Khấu Bân Úc liếc mắt một cái liền thấy Khấu Thu. Hắn đi tới, nhẹ nhàng thở ra: “May mà cậu đến kịp.”



Khấu Thu mới vừa về Khấu gia, nếu không đến tham dự yến hội quan trọng này, không nể mặt Lận An Hòa, về sau sẽ không sống yên trong vòng luẩn quẩn này.



“Đi thôi, cùng chủ nhân đêm nay chào hỏi nào.”



Lận An Hòa một thân tây trang màu đen, ánh mắt lạnh nhạt, tuấn dật cùng dã tính kết hợp lại thành phong phạm vương giả. Hắn đang đứng chung một chỗ với một nam nhân trung niên hơi mập, đang nâng chén nói cái gì đó. Thấy Khấu Bân Úc mang Khấu Thu đi tới, giới thiệu nói: “Đây là Khấu Thu, cũng là…”



Nam tử trung niên là tổng giám đốc một công ty điện máy, làm người thành thật hàm hậu, không có tâm nhãn gì. Người như vậy theo lý thuyết không thể chống đỡ được xí nghiệp của một gia tộc. Nhưng cũng nhờ tính cách này mà hắn ngược lại rất được lòng người, luôn có người đắc lực vì hắn bày mưu tính kế.



Hắn cùng Khấu Thu chân trước chân sau đến cùng nhau. Ở bên ngoài thấy Khấu Thu bị làm khó dễ chuẩn bị giải vây, ai biết được lại nghe thấy Khấu Thu nói ra lời kinh người, vốn còn ôm vài phần hoài nghi. Lúc này thấy Lận An Hòa nhìn Khấu Thu ánh mắt rõ ràng ôn nhu, lại chủ động giới thiệu, vì thế cũng không có gì cố kỵ, hàm hậu cười cười: “Tôi biết, là chồng trước của Lận tổng đi.”



Lận An Hòa còn định nói ‘cũng là con thứ ba của Khấu Quý Dược’ liền nghẹn lại trong họng.



Khấu Bân Úc trực tiếp bị một câu của hắn làm đơ người. Hơn nửa ngày mới hồi phục tinh thần lại, nhìn Khấu Thu.



Làm người trong cuộc, Khấu Thu bình tĩnh gật đầu: “Chuyện cũ như gió, không đề cập tới cũng được.”



Nội tâm: … Đóng băng!!! 



_________________