Trùng Sinh Vào Hào Môn – Hệ Thống Thay Đổi Khí Chất

Chương 37 : Ta là hồng liên nở rộ trong mộng của ngươi |19|

Ngày đăng: 15:35 30/04/20


Ba giờ sáng, Khấu Thu ngáp một cái, quyết định xuống lầu kiếm ly sữa.



Nước nóng rót vào, hương sữa lan tỏa bốn phía. Khấu Thu dùng thìa quấy một chút, xoay người khoanh tay tựa vào tủ. Trong lúc chờ sữa nguội, nhắm mắt lại tranh thủ ngủ một chút.



Trong bóng đêm tĩnh mịch, hình như có một tia sáng ánh lên.



Khấu Thu mở to mắt. Một căn phòng ở lầu hai ánh lên tia sáng chiếu qua khe cửa. Dù cửa bị khép kín nhưng dưới màn đêm u ám, ánh sáng le lói này lại vô cùng chói mắt.



Khấu Thu bưng ly sữa lên lầu, gõ gõ cửa phòng Khấu Bân Úc. 



Cửa mở, chủ nhân căn phòng mặc sơ mi cổ chữ v, tóc tai hỗn loạn, mời Khấu Thu tiến vào.



Trong phòng không có bật đèn. Vách tường dường như dùng vật liệu đặc biệt rực rỡ như ánh sao trên bầu trời đêm.



Bóng đêm mang đến một Khấu Bân Úc khác ngày thường. Hắn lẳng lặng đứng trước vách tường, vẻ mặt nghiêm túc.



Lân đầu tiên Khấu Thu biết. Ở Khấu gia, mỗi người đều có bí mật, cho dù là bề ngoài phong lưu bạc tình như Khấu Bân Úc cũng có năng lực phiên vân phúc vũ.



Phiên vân phúc vũ: kẻ có thể thao túng trời đất



Hắn nhìn một bàn dày đặc những tư liệu nghiên cứu, phân rõ hạng mục không hề hỗn loạn.



Nghĩ đến mấy ngày trước ở bữa tiệc của Lận An Hòa. Khấu Thu đột nhiên nói: “Lận gia cùng Khấu gia nói muốn hợp tác, không phải trên thương trường mà là hợp tác nghiên cứu lĩnh vực mới, đúng không?”



Khấu Bân Úc: “Phải nói là cơ nghiệp tổ tông để lại, đến thời chúng ta lại có thể thực hiện thôi. Vài ngày trước, nghiên cứu tiến vào bình cảnh, cha biết chỉ có hai nhà liên hợp cùng chung tài nguyên, mới là quyết định sáng suốt nhất.”



Khấu Thu nhíu mày: “Nói đến đó sao có thể nắm chắc song phương không nuốt tư liệu nghiên cứu của đối phương. Hay đến thời điểm cuối cùng cắn ngược lại một hơi?”



Trừ khi có đám hỏi thành lập. Đúng là không có lửa thì làm sao có khói.



Khấu Bân Úc hàm tiếu không nói, xem như ngầm thừa nhận.



Nói thế, đúng là có thể hiểu được vì sao Khấu Manh Trân trên bữa tiệc hôm nọ không làm khó dễ mình. So với làm hắn mất mặt, lưu lại một hình tượng hoàn mỹ trong ấn tượng của Lận An Hòa mới là việc quan trọng hơn.



“Khấu Nguyên ngưỡng mộ Lận An Hòa đã lâu, làm ầm ĩ khắp nhà. Hai vị tiểu thư Khấu gia Khấu Nhan cùng Manh Trân đều sứt đầu mẻ trán muốn chui vô cửa lớn Lận gia.”



Khấu Thu lại cảm thấy rất tốt. Ba người đấu đá lẫn nhau, ít nhất không cần ở trước mặt mình lúc ẩn lúc hiện thấy mà chướng mắt.



“Tranh giành tình nhân, cuối cùng cũng chỉ như lấy làn trúc múc nước.”



Khấu Bân Úc cầm lấy ly nước lọc nhấp một ngụm.



Khấu Thu: “Hay là tim Lận An Hòa đã có chốn về?”




“Vừa lúc cuối tuần này còn một suất đi thi học sinh giỏi toán toàn tỉnh.” Trương Phàm nói: “Vậy thì trò Khấu Thu đi đi.”



Khấu Thu: gần đây lỗ tai bị sử dụng quá độ, bị ù tai.



Trương Phàm: “Đến lúc đó trò cùng với các bạn lớp khác đi thi.”



Thì ra không phải bị ù tai!



“Thưa thầy, thật ra tôi…”



Trương Phàm khoát tay: “Đừng nói nữa, hôm nay trò có thể dùng các cách khác nhau để giải một đề cao cấp, đủ thấy trò đã âm thầm cố gắng học tập đến cỡ nào. Làm một giáo viên, thầy không lý nào không cho trò một cơ hội.”



‘Thật ra tôi chỉ học có ba chương đầu’ những chữ này bị bao phủ trong tiếng chuông hết tiết.



Trần Nhạc Thiên chuyển lại đây: “Khấu Thu, cậu thật lợi hại. Hai cách giải thật quá đập chai! Vậy thì cuối tuần này bốn người chúng ta có thể cùng nhau đi thi rồi. Nghe nói thành tích lần này sẽ trực tiếp thông báo về trường, chúng ta nhất định phải cố lên, tranh thủ… Ý, mặt cậu sao đen vậy, không thoải mái sao?”



Khấu Thu ôm ngực: “Đau lòng.”



Ước nguyện ban đầu của hắn chỉ là muốn kéo dài thời gian, muốn sớm hết tiết.



Trần Nhạc Thiên vỗ vỗ vai hắn: “Đang vui sao.”



Cơ Chi: “Tuy không biết cậu ta bị sao, nhưng biểu tình đen mặt, mắt ngấn lệ tuyệt đối không phải là biểu tình vui vẻ gì.”



Buổi tối, Khấu gia.



“Cậu sắp đi thi toán cấp tỉnh?”



Khấu Bân Úc ôm bụng. Cái tên nhóc cả ngày chỉ biết cúp tiết thế nhưng lại có một ngày đi tham gia học sinh giỏi toán, lại là cấp tỉnh!



Khấu Thu đen mặt: “Tôi tới hỏi anh có cách nào để trốn đi thi.”



“Ha ha ha ha. Cậu chờ một chút, để anh cười hết rồi lại nói.” Khấu Bân Úc cười đến nổi té ghế lăn xuống sàn, thế mà vẫn tiếp tục cười tiếp.



Mười phút sau.



Khấu Thu dùng gối vừa độc vừa chuẩn nện lên người Khấu Bân Úc.



Người sau ôm gối đứng lên: “Cám ơn.”



Cuối cùng tay chân Khấu Thu lực bất tòng tâm không nhúc nhích!